Bảo Yến chuyển đi cũng được một thời gian rồi, tự nhiên Vân nhớ đến việc hỏi thăm bạn mình đã thích nghi tốt môi trường mới chưa. Nghĩ là làm, sau khi làm xong bài tập toán cô nàng mở luôn trang giữa vở bài tập toán ra viết một bức thư cho Yến.
Đến giờ toán khi thầy đã gọi được hai bạn lên chữa bài tập về nhà, hôm nay thầy lại cao hứng gọi các bạn mang vở bài tập lên thầy kiểm tra và chấm điểm chuyên cần. Thầy gọi cả tổ ba mang vở bài tập lên. Khi thu xong vở bài tập Vân mới nhớ ra bức thư giữa vở chưa kịp xé ra.
Vân bồn chồn lo lắng vì trong thư cô nàng nói ra suy nghĩ của mình với Bảo Yến. Khuyên Yến không lên từ bỏ, vì từ trước đến giờ Vân đều nhìn thấy Phong luôn tốt với mình nhưng chỉ coi Phong là bạn. Còn nhắc đến Cẩm Nhung cả ngày luôn quấn lấy Phong.
Những dạng thư như thế này thầy cô sẽ cực kỳ phản cảm. Vân chỉ thầm mong thầy không lỡ tay mở đến giữa vở. Kiểm tra đến cuốn vở nào thầy đọc tên của bạn đó lên, đầu tiên là Thu Hà thầy không nói gì. Thấy thầy chỉ xem lướt qua Vân càng có hy vọng hơn.
Khi thầy kiểm tra đến vở bài tập của Huyền, thì thầy lên tiếng chê bai:
"Tôi cũng chịu cái cô Huyền này thật rồi! Bài vở làm như thế này à? Sai be bét cả rồi! Thế này cô nhận được mấy điểm đây?"
Vân liếc nhìn Huyền thấy trời không nóng mà mồ hôi chảy ròng ròng, môn toán Huyền học dở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em-tu-rat-lau-roi/501231/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.