Nguyên rất hồi hộp khi thời gian tới sẽ được làm việc chung cùng Vân, cậu giả vờ xem như chưa từng biết Vân thì thấy cô nhóc tự nhiên hơn. Phải chăng hai lần gặp gỡ trước mình đã vô ý khiến cô nhóc đó sợ chết khiếp. Xem ra nhà Vân rất khó khăn, nếu không cô nhóc đã không có ý định đi làm thêm.
Cậu rất muốn giúp đỡ cô nhóc trong khả năng của mình nên đã bí mật nói với chị Thanh phải giúp đỡ cô nhóc đó mọi nơi mọi lúc, nếu khó giải quyết phải lập tức báo lại cho cậu. Mới biết nhóc đó không lâu nhưng cậu biết được lòng tự trọng của cô rất cao, nên cậu không thể cho cô nhóc biết mình đang giúp đỡ.
Cậu có ba ngày để chuẩn bị thêm gian bếp nhỏ trong bách hóa, phòng ngủ cũng có đủ chăn chiếu và một chiếc giường đơn. Cậu cũng quy định bắt đầu từ thứ hai tất cả nhân viên đều phải mặc đồng phục riêng của bách hóa. Và cũng không đặt cơm bên ngoài nữa mà được quy ra tiền để trả. Ai cũng đều được sử dụng gian bếp để tự chế biến đồ ăn hoặc cũng có thể thay phiên nhau nấu cơm thì vấn đề này do nhân viên tự quyết định.
Ông Nghị và bà Tuệ luôn nghĩ con gái không có khả năng được nhận vào làm việc ở phòng sách, vậy mà con gái lại quá dễ dàng nhận được công việc này. Nghe Vân miêu tả công việc và phúc lợi khi làm việc tại phòng sách thì đối với một học sinh lớp mà nói công việc này quá tốt. Tốt đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em-tu-rat-lau-roi/268009/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.