Nữ tử vốn đang ngủ say không biết từ khi nào đã tỉnh lại. Nàng mở đôi mắt to còn đang nhập nhèm buồn ngủ, lấy tay nâng người dậy, có chút kích động đánh giá bốn phía, làm như không biết chính mình vì sao lại ở nơi này.
Khi tầm mắt hai người gặp nhau, Đồ Mi thấy sắc mặt nàng ta hơi hơi trắng bệch.
Hai người đều chỉ nhìn mà không nói gì, trong phòng nhất thời yên tĩnh.
Yên lặng được một lúc, Đồ Mi mới chú ý tới một việc.
Nàng kia không có bóng.
Ánh lửa chiếu vào người nàng ta nhưng trên sang lại không có cái bóng nào được chiếu ra.
Đúng lúc này, nàng kia có chút chần chờ mở miệng.
“Thật ngại, ta dường như ngủ mơ, xin hỏi, đây là làm sao?”
Đồ Mi cầm thư từ trong tay, lại để vào chỗ cũ, suy nghĩ đến việc có nên để ý đến cô hồn không biết từ đâu đến này hay không.
Từ lúc còn nhỏ nàng từng nghe tộc trưởng đã già trong tộc nói qua về tổ linh của gia tộc nhà nàng. Nàng là vu nhi, sớm muộn cũng sẽ có cơ hội gặp tổ linh, nhưng từ nhỏ nàng cũng chưa từng thấy cho đến tận bây giờ.
Nữ tử này quần áo kỳ lạ, thấy thế nào cũng không giống người xưa, càng không giống tổ tiên của Đao gia.
Đồ Mi giương mắt, nhìn nàng.
Nữ tử trước mắt mang một chút mê hoặc và khốn quẫn cùng một chút hoảng hốt trên khuôn mặt.
Không biết tại sao, nàng ta làm cho nàng nhớ tới nhiều năm trước chính mình cũng bị bắt rời xa nơi chôn rau cắt rốn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-mi-huong/25810/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.