P&H
“Cô là bóng ma trong lòng anh, không gian nho nhỏ được phong kín còn chất độc trong lòng lại thúc giục muốn được thoát ra”
*****************
Cố Diệc Thành cố gắng bình ổn hô hấp nhưng lại khẩn trương đến mức không thể nào hít thở bình thường được, anh thầm tính toán: Hay cứ nói là tình cờ đi ngang qua? Dù sao có đánh chết cũng không thể thừa nhận cục đá là do anh ném được. Nếu cô dám cười nhạo anh sẽ nổi nóng với cô. Nhưng cô sẽ cười nhạo anh ư? Cô lúc nào cũng chỉ biết lạnh lùng nhìn anh thôi mà?
Ấy nhưng khi cửa sổ mở ra, cô gái đằng sau đó lại không phải là cô. Cô ta tức giận quát tháo, “Làm gì vậy hả? Điên à?” nói xong thuận tay nhấc chậu tiên nhân chưởng trên bệ ném xuống anh.
“Ầm”, tiếng rơi vỡ vang lên trong màn đêm yên tĩnh, chậu tiên nhân chưởng rớt ngay cạnh chân anh.
Liền lúc đó anh thấy mấy ngôi nhà lân cận có người lục tục ló đầu ra.
Cố Diệc Thành lấy lại tinh thần, hiểu được một chuyện, nếu không chạy không chừng sẽ bị coi là biến thái hoặc cuồng nhìn lén đê tiện, anh xoay người chạy trối chết.
Trên đường về nhà, Cố Diệc Thành nghĩ mình nhất định là điên rồi. Anh đã 28 tuổi còn làm những chuyện hoang đường thế này. Nhìn xem, có những người thật sự số mệnh đã định là khắc tinh của nhau, có câu nói thế nào nhỉ, quý trọng sinh mạng, tránh xa … Thư Thù?
Nhẹ nhàng cười vài tiếng, không nhịn được lại cất tiếng cười to, cười xong lại chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-mi-da-heo-dem-chua-tan/28720/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.