Giống như ta đang rơi vào giấc mộng thật dài, trong mộng, có thuỷ tạ đài cao, có Tam sơn Ngũnhạc, có sáo trúc ngọc cầm, cũng có thiết mã kim qua. *ngựa sắt lưỡimác*
Thời gian như một con sông dài, chậm rãi chảy qua trước mắt,giữa sóng nước nhẹ nhàng, một tiểu cô nương phấn trang ngọc trác từ từlớn dần, y phục đỏ thẵm, điểm trang nồng nàn, ngồi trên kiệu hoa, mộtlần quay đầu nhìn lại, không ngờ cuộc đời lại dài như vậy.
Ta biếthình ảnh trong nước chính là mình, nhưng lại không thể tiến lên phíatrước, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn kiệu hoa đỏ rực hân hoan kia cànglúc càng xa, cuối cùng biến mất trong màn sương dày đặc.
Đợi khi tầng tầng sương mù đã tan hết, dưới tàng cây hải đường lay động theo gió,thanh sam nhẹ nhàng, tĩnh lặng mà đứng, chỉ để lại cho người đời mộtbóng lưng vắng lặng thanh khiết, hoặc ngưỡng mộ, hoặc ao ước, nhưngkhông thể tới gần, trong sinh mệnh của hắn, không chấp nhận có quá nhiều ràng buộc.
Ta đứng nhìn hắn từ xa, lẳng lặng chờ đợi màn sương mù mịt mùng lại nổi lên, mang hắn rời đi, biết rằng vẫn sẽ như trước đây.
Nhưng mà lúc này, hắn lại từ từ đi về phía ta, càng ngày càng gần, mang theomùi hương dược thảo đã lâu không nghe thấy, còn có hơi thở quen thuộcđó.
Hắn chậm rãi vươn tay, đầu ngón tay lạnh lẻo nhẹ chạm lên gương mặt của ta, khẽ run.
Có lẽ bởi vì cảnh tượng trong mơ này quá chân thật, làm ta cảm thấy bithương, dịu dàng mà đau xót, ấm áp mà nguội lạnh, sự cô quạnh đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491219/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.