“Điện hạ, có lệnh triệu tập khẩn cấp từ trong cung, Hoàng thượng gọi Điện hạ ngay lập tức vào cung yết kiến.”
Sắc trời có hơi sáng rõ, giọng nói của Tầm Vân vang lên bên ngoài cửa,trong một thoáng ta có chút mơ màng, khẽ nhấc lên mi mắt, không ngờ lạinhìn thấy tư thế quyến luyến giữa ta và Nam Thừa Diệu, luống cuống vộivàng nhắm nghiền hai mắt.
“Vào đi.” Hắn thản nhiên nói, một bênnhẹ nhàng đem ta từ trong lồng ngực của hắn dời đi, phủ thêm áo khoác,vén màn bước xuống giường.
Khi vừa cử động, ta mới phát hiện thân thể truyền đến cảm giác đau nhức, cứ như đây không phải là cơ thể củamình vậy, lại lặng lẽ đưa mắt trộm nhìn, chỉ thấy Tầm Vân mang triềuphục bước vào, giúp hắn thay.
Hắn vốn định cất bước ra khỏiphòng, chẳng biết vì sao lại bất thình lình quay đầu, ta sợ tới mức vộicuống quít nhắm chặt hai mắt, nhưng lại nghe thấy nụ cười khẽ của hắn,sau đó là tiếng bước chân dần dần đi đến.
Ta vẫn không nhúcnhích, quyết định giả vờ ngủ, có điều, hơi thở của hắn cứ từ từ vây lấyta, bản thân không kiềm được liền nghĩ đến tình cảnh đêm qua, hai mácũng vì thế mà từng chút từng chút nóng lên.
Hắn cười lên tiếng,mặc dù không có vạch trần ta, nhưng ta chắn chắn hắn thừa biết là ta giả vờ, tâm tư của ta…….khi ở trước mặt người này luôn không thể che giấubất cứ điều gì.
Hiểu rõ cho dù có tiếp tục giả vờ cũng vô ích,nhưng mà cũng không muốn để cho hắn lại nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ, luốngcuống của ta, vì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491190/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.