Hỷ phục theo bước chân lay động, trâm ngọc khẽ động.
“Hành lễ, tấu nhạc!”
Ta im lặng tuỳ ý để hỉ nương *người săn sóc nàng dâu* giúp đỡ, người xướng lễ từ trong tiếng đàn hát nhẹ nhàng ra hiệu bắt đầu, trong tay của ta,là dải lụa đỏ Giang Nam cống nạp, phía đầu bên kia, chính là đương triều Tam hoàng tử Nam Thừa Diệu, người mà ta chưa từng gặp mặt.
Ta không nhìn thấy bộ dáng của hắn, hỉ khăn Long Phượng Trình Tường che đi tầm mắt, tất cả đều một màu đỏ rực.
Tam quỳ, cửu dập đầu, lục thăng bái.
Gả vào Thiên gia, mọi thủ tục lễ nghĩa lại càng không thể sơ sài, đợi đếnlúc được đưa vào hỉ phòng thì mồ hôi đã thấm ướt tóc mai.
Ngoài hỉphòng lễ nhạc tưng bừng, nhưng trong phòng một mảnh tĩnh lặng, một nhahoàn đưa đến một đĩa điểm tâm vào tay ta, nói nhỏ: “Thỉnh Vương Phi dùng điểm tâm, đều là đồ trong cung ban thưởng, nô tì mỗi thứ lấy một ít,Vương Phi mệt mỏi cả ngày chắc cũng đói bụng.”
Tỳ nữ kia giọng nóichậm rãi, uyển chuyển, ta mỉm cười, tuy rằng cũng không đói, vẫn là tuỳ ý lấy một ít nếm qua, mới đem cái đĩa trả lại cho nàng.
Nàng tiếpnhận, lại mở miệng nói: “Điện hạ hiện giờ đang ở chính sảnh tiếp rượuquan khách, e rằng trong một lúc không thể thoát ra được. Thỉnh VươngPhi nghỉ ngơi trước, nô tỳ đứng hầu bên ngoài, Vương Phi có việc chỉ cần phân phó.”
Nàng đóng cửa lại ra ngoài, cấp bậc lễ nghĩa chu đáo, căn phòng rộng lớn liền chỉ còn lại một mình ta, ngay cả Sơ Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ky-kinh-hong-chieu-anh/1491166/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.