Sư Thanh Y đứng hàng thứ ba.
Điểm này nàng đã sớm biết, trước đây cũng đã từng đề cập qua với Lạc Thần.
Chỉ là những người không biết sự tình trong nhà họ Sư, cho đến bây giờ cũng không biết sự tồn tại của đại ca Sư Tử Dã, bọn họ cũng không có tư cách biết đến. Những người biết được nội tình thì luôn giữ kín như bưng nói năng thận trọng.
Sư Thanh Y đối với Sư Tử Dã hoàn toàn không biết gì cả, cho nên nhìn thấy thi thể của đại ca nàng, ngoại trừ kinh ngạc cùng một chút thương cảm, cũng không có cảm xúc gì đặc biệt.
Nàng thương cảm cho Sư Tử Dã, cảm thấy hài tử đáng thương này chiết sớm như vậy rất đáng tiếc, đổi lại là bất kỳ hài tử xa lạ nào nàng cũng sẽ có loại cảm giác này, chứ không liên quan gì đến người đó có phải ca ca Sư Tử Dã của nàng hay không.
"Hắn qua đời năm bao nhiêu tuổi?" Sư Thanh Y rất nhanh bình tĩnh, hỏi Sư Dạ Nhiên.
"Mười tuổi."
.....Mười tuổi.
Rất nhỏ.
"Là năm nào?"
"Năm bảy mươi bảy."
So với Sư Dạ Nhiên lớn hơn hai tuổi, nếu như hắn có thể sống đến bây giờ, thì cũng đã ba mươi tuổi rồi.
Sư Thanh Y xoay người, lần nữa chăm chú nhìn tiểu thiếu niên trong quan tài, sau đó mang bao tay, cúi người xuống gần quan tài, nằm lấy hàm Sư Tử Dã nhẹ nhàng đẩy nghiêng qua, mở miệng của hắn ra.
Cẩn thận quan sát.
Lạc Thần cầm đèn pin thay nàng chiếu sáng. Kiểm tra qua, Sư Thanh Y lúc này mới quay sang chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968473/quyen-3-chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.