Vẻ mặt Sư Thanh Y càng kéo căng, đôi mắt nhu hòa màu hổ phách ẩn giấu vài phần xấu hổ nói không nên lời, tựa như sóng nước lưu chuyển.
Nhất là lúc nghe thấy Lạc Thần nói đến chữ "ẩm" (ẩm đồng âm với sư),lại lập tức mặt không biểu tình thay đổi cách nói khác, trong lòng nàng càng thấy xấu hổ.
Thiên Thiên che miệng, còn đứng bên cạnh thi thể cười khẽ.
Vũ Lâm Hanh lại hoàn toàn vui vẻ đến điên rồi, chỉ còn kém cười đến run rẩy: "Chị họ cậu, nơi này có sư..... sư cái gì a?"
Lạc Thần ngẩng đầu, đôi mắt sâu thẳm nhìn Vũ Lâm Hanh, lạnh như băng tuyết.
Sư Thanh Y nổi giận, đỏ mặt nói: "Vũ Lâm Hanh, câm...câm miệng."
Vũ Lâm Hanh xua tay cười: "Được, được, tớ không nói nữa, tớ là người đứng đắn, bây giờ sẽ nói chuyện nghiêm túc. Chị họ cậu, cậu mới vừa nói ở đây có "thứ đó", vậy chứng tỏ cái gì?"
Lạc Thần lúc này mới trong nước đi vài bước, đến gần quan sát dây xích trói buộc ẩm thi, nói: "Chứng tỏ phong thuỷ nơi này có thể là Âm Dương Khuyết."
Vẻ mặt Sư Thanh Y nghiêm túc gật đầu, đồng ý với cách nói của Lạc Thần: "Ân, vừa rồi em cũng suy đoán như vậy."
Vũ Lâm Hanh có chút kinh ngạc chỉ chỉ mặt nước: "Sư Sư, nhà cậu ở đây, Âm Dương Khuyết?"
Âm Dương Khuyết là một loại phong thuỷ cực tốt, nhưng cũng có thể nói là cực xấu, âm dương phối hợp, họa phúc tương dung, giống như vòng tròn thái cực, áp chế lẫn nhau.
Loại phong thuỷ này vô cùng hiếm thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968446/quyen-3-chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.