Sư Thanh Y cũng không lập tức tỏ thái độ, mà chỉ yên lặng nhìn Lạc Thần.
Nàng biết Lạc Thần kiêng kỵ nữ nhân áo sơmi đen kia.
Từ lúc phát hiện vết kiếm trên lưng thi thể, Lạc Thần bắt đầu có tâm sự, rõ ràng nàng đối với thứ gì đó rất chán ghét thậm chí sợ hãi.
Đối với hỉ nộ ít hiện ra mặt như Lạc Thần mà nói, việc biểu lộ ra như thế này rất hiếm thấy.
Sợ hãi, có lẽ hình dung Lạc Thần như vậy cũng không quá thích hợp, dù sao cũng không phải bản thân nàng sợ nữ nhân kia, nàng chỉ là sợ nữ nhân kia tiếp cận Sư Thanh Y.
Tựa hồ Sư Thanh Y chỉ cần cùng nữ nhân kia nhấc lên một chút quan hệ hoặc cùng xuất hiện một chỗ, đối với nàng mà nói đều là một việc nghiêm trọng.
"Chị biết nàng." Trầm mặc một hồi Sư Thanh Y đột nhiên nói.
Nàng không sử dụng câu nghi vấn.
Giống như sớm đã xác nhận được phỏng đoán trong lòng mình, nàng dùng một câu trần thuật.
Mà ánh mắt của nàng lãnh tĩnh nhu hòa, trong như nước suối, vĩnh viễn thanh khiết, làm sao có thể nhẫn tâm lừa dối nàng.
Cho nên mỗi một lần giấu diếm lừa gạt nàng, mặc dù bất đắc dĩ, đều trở thành xát muối lên miệng vết thương của Lạc Thần.
Lông mi dài của Lạc Thần rũ xuống, ánh mắt khẽ lẫn tránh.
Sư Thanh Y cảm giác được nữ nhân này lần đầu tiên không dám nhìn thẳng vào mắt nàng.
Một loại cảm giác quấn quýt không tên dâng lên trong lòng.
Lạc Thần là một nữ nhân lãnh tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968445/quyen-3-chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.