"Nó", nghe qua chỉ là một đại từ vô cùng đơn giản, nhưng hàm nghĩa bên trong lại phức tạp không gì sánh được.
Nguyên nhân chính là vì nó mơ hồ không xác định, dẫn đến nó có thể là bất luận thứ gì trên đời này, đồ vật, động vật, thậm chí người đều có thể là nó.
Ngôn ngữ bác đại tinh thâm, trong điều kiện không biết gì cả thì tất cả điều có khả năng.
Cho nên suy đoán luôn rất khó khăn.
Từ chuyến đi Lạc Nhạn Sơn cổ mộ, Sư Thanh Y đã có vô số suy đoán về 'nó', nhưng cuối cùng không có kết quả, vì vậy chỉ đành tạm thời buông tha.
Vũ Lâm Hanh lúc trước đến Lạc Nhạn Sơn mục đích chính là vì "nó", Sư Thanh Y, Lạc Thần, Vũ Lâm Hanh ba người cũng bởi vì nguyên nhân này mà trở thành bạn bè, nhưng thật ra, Vũ Lâm Hanh cũng không hiểu rõ về "nó". Vũ Lâm Hanh chỉ biết thứ này vô cùng trọng yếu, cũng vô cùng cổ xưa, một đường từ lão tiền bối truyền miệng xuống, càng truyền càng mơ hồ, nhưng hình như không người nào có thể chân chính chỉ ra 'nó' Rốt cục là cái gì.
Tất cả mọi người không rõ.
Nhưng tất cả mọi người đang truy đuổi.
Truy đuổi một thứ không biết, được vụn trộm lưu truyền đến này trở thành một đại bí mật, dường như đã trở thành một thứ khiến kẻ khác huyết mạch sôi trào, lại cũng khiến người ta lạc đường. Mọi người càng không biết lại càng thầm suy đoán, nhiệt tình muốn biết lại càng sâu, cuối cùng chìm sâu trong đó không cách nào khống chế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968438/quyen-3-chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.