Ngón tay thon dài của Lạc Thần đặt trên hộp kiếm, nàng khẽ nhíu mày, yên lặng nghe Sư Thanh Y nói.
Sư Thanh Y bắt đầu miêu tả những gì nhìn thấy đêm đó, thời gian trôi qua đã lâu, ngữ khí của nàng liền tương đối bình thản: "Chính là vào đêm bình an, chị không phải gọi điện thoại nói muốn đến đón em sao, nhưng em lại bảo chị về trước. Lúc đang trên đường, xảy ra một chút ngoài ý muốn xe của em thiếu chút nữa đâm vào một thứ."
Mi tâm Lạc Thần nhíu chặt.
Ánh mắt của nàng lướt đến chỗ khuỷu tay của Sư Thanh Y, nhìn một hồi lâu mới nói: "Thứ đó hình dạng thế nào?"
"Nó nhìn rất kỳ quái, cho đến bây giờ em chưa từng thấy qua một loại động vật nào như vậy. Đầu rất to, ngoại hình thoạt nhìn giống như một con vượn người nhưng có hai lổ tai nhọn, so với sói còn muốn nhọn hơn một chút, nó lúc đó tốc độ quá nhanh, thoáng cái đã nhảy xuống núi rồi biến mất, trời lại tối, thật ra em nhìn cũng không rõ lắm."
"Khuỷu tay là khi đó đụng bị thương?"
"Ân." Sư Thanh Y gật đầu.
Lạc Thần nhẹ giọng nói: "Lúc chị hỏi em, em chỉ nói do phanh gấp, vì sao lúc đó không nói những chuyện này cùng chị?"
Sư Thanh Y hơi cúi đầu: "Trong tình cảnh như vậy, chị bảo em phải nói như thế nào?"
Chị cứ như vậy.... như vậy mà vuốt ve trên người em.
Khóe môi Lạc Thần lúc này mới có vài tia ý cười đạm nhạt, dán sát vào Sư Thanh Y nói: "Trên người thứ đó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968436/quyen-3-chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.