Sau khi chém đứt bàn tay cùng đám vàng nâu, Sư Thanh Y ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lạc Thần lui lại phía sau vài bước.
Lạc Thần tay phải cầm Cự Khuyết, tay trái ôm lấy Sư Thanh Y. Lúc lui lại, nàng chăm chú nhìn đôi mắt nhuộm hồng quang của Sư Thanh Y, trong nháy mắt nàng cảm thấy sợ hãi.
Thực sự rất lâu, rất lâu rồi không thấy nàng nổi giận như vậy.
Trước đây nàng tính tình nàng luôn rất ôn nhu, điềm đạm, tinh tế, biết quan tâm, cho dù là lúc đấu võ mồm cùng bạn bè cỏ thể đôi khi cũng sẽ buồn bực oán trách, nhưng đều rất đáng yêu.
Hiện tại, tất cả đều bị phá vỡ, cuối cùng hoàn toàn quay về một đoạn số phận tàn khốc vốn đã phải kết thúc.
Lạc Thần thu liễm ánh mắt phức tạp, đầu ngón tay run rẩy, nhịn không được ôm chặt nữ nhân trong lòng thêm vài phần.
Vừa rồi Sư Thanh Y chém xuống, mang theo sát khí cực kỳ đáng sợ, đối diện với thứ vàng vàng nâu như quần ma loạn vũ kia, chúng tồn tại ý thức cư nhiên tạm thời bị uy hiếp, nên chỉ vũ động ở một chỗ không dám đến gần.
Thừa dịp này, Sư Thanh Y đứng vững thân thể, ngẩng đầu lo lắng nhìn Lạc Thần từ đầu đến chân rồi lại từ chân lên đầu.
Đôi mắt nàng tuy rằng chứa sát khí bức người nhưng lúc nhìn Lạc Thần, lại vô cùng cẩn thận, mơ hồ mang theo vài phần quyến luyến, dường như rất sợ sẽ bỏ sót gì đó.
Lạc Thần hiểu ý tứ của nàng, nhẹ giọng trấn an nàng: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968416/quyen-3-chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.