Nam nhân vẫn không nói lời nào.
Nhưng Lạc Thần cũng không vội, chậm rãi mà lau tóc dài ướt sũng. Nước mưa đã thấm ướt quần áo trên người nàng, vải vóc dán vào da thịt, theo động tác của nàng đường cong khiêu gợi trên thân thể hiện lên sống động.
Sư Thanh Y đối với nữ nhân này dục vọng chiếm hữu nhưng không dám mở miệng, thấy thế liền vội vã kéo nàng lui về phía sau, thấp giọng nói: "Nhanh vào phòng thay quần áo, đừng để bị cảm, ở đây cứ giao cho bốn người chúng em là được rồi."
"Ân." Lạc Thần gật đầu, nghe theo lời của Sư Thanh Y, một mình trở về phòng tắm rửa thay quần áo.
Vũ Lâm Hanh ở bên cạnh thấy nam nhân này chỉ là thở hổn hển, cho dù đã rơi vào tình cảnh này nhưng vẫn như trước nửa chữ cũng không nói, nên nàng nhất thời có chút không nhịn nổi nữa: "Ông ít giả vờ trước mặt tôi một chút. Nói mau, ông chủ trước đây chủ khách sạn này đang ở đâu? Chẳng lẽ đã bị kẻ giả mạo như ông giết chết rồi?"
Nam nhân nghe thế, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Vũ Lâm Hanh, vẻ mặt trong nháy mắt có chút ngây ngẩn cùng kinh ngạc, sau đó sắc mặt lại lần nữa lạnh xuống, hình như là đang suy nhĩ gì đó.
"Trừng tôi làm gì?" Vũ Lâm Hanh bị việc cổ tùng sống nhờ nên mang tâm lý bị dày vò, hiện tại thấy ông chủ Đông này cư nhiên nuôi cổ trùng trong khách sạn, nên trong lòng đặc biệt khó chịu, nói: "Trên đời này nuôi cổ đã là việc không tốt lành gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang/968319/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.