Phần Chiến Quốc (Cuối)
Nhuyễn cốt tán phát tán, ta không còn sức để chóng cự.
Hàm bị tách ra, ngay sau đó trêи môi tràn đến một mùi tanh hôi nồng nặc.
Bằng xúc giác từ đôi môi, ta đoán rằng món ăn trong chén này có lẽ là máu cùng thịt của súc vật nào đó đã được trộn với nhau, xoay nhuyễn thành món tiết canh, máu thịt lẫn lộn, mùi tanh xọc vào mũi.
Cảm giác buồn nôn từ sâu trong tạng phủ xông ra mạnh mẽ, ta cắn chặc răng, cảm thấy hàm răng như sắp bị cắn nát.
Không thể ăn.
Đôi mắt bị vải trắng che kín, trước mắt tối đen. Càng không thể nhìn thấy, ta càng tin chắc món ăn trong chén kia đáng sợ đến mức nào, đáng sợ đến mức không cho ta mở mắt ra nhìn.
Ta nhắm mắt, hạ quyết tâm, cắn mạnh đầu lưỡi của mình.
Một bên Tu La tử sĩ bắt đầu loạn lên: “Chủ thượng, Lạc cung chủ cắn lưỡi!”
Trong lòng ta cười lạnh, cảm thấy có chất lỏng âm ấm đang trào ra trong miệng, lực từ tay dùng để nắm chặt cằm cùng hàm của ta nhờ vậy mà dần yếu lại.
Tiếng của Quỹ Trĩ điên cuồng chói tai: “Không cần để ý đến nàng, tạm thời chưa chết được đâu! Đút hết toàn bộ cho nàng, một chút cũng không được xót lại! Sau khi ăn xong gọi ả tiện nhân Nhân Tâm đến đây cầm máu trị thương cho nàng!”
Tu La tử sĩ không do dự nữa, động tác thô bạo đem chén thức ăn kia rót mạnh vào trong miệng của ta.
Ta hốt hoảng nghĩ rằng mình chỉ là một thi thể lạnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/782160/quyen-5-chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.