Ta nín lặng, trong đầu giống như có tia chớp xẹt ngang, thật lâu cũng không nói một lời.
Vũ Lâm Hanh ở bên kia tỏ thái độ xem thường nói:”Ví như những lời ngươi đã nói đều là sự thật đi, vậy thì cái gọi là trường sinh bất tử cũng vô dụng. Bởi vì cho dù có người sống bước vào, nơi này không có thức ăn, nước ở trước mắt cũng không thể uống được, còn không phải sẽ chết hay sao.”
“Vị cô nương này? Ta vừa mới nói cái gì?” Doãn Mặc Hàn mĩm cười nhìn Vũ Lâm Hanh: “Hỗn độn cảnh, nghe tên mà biết nghĩa, chính là một mảnh hỗn độn, thời gian cũng hỗn độn, không giống như ngoại giới có giới hạn rõ ràng, cho nên ta mới nói thời gian lúc đó giống như là dừng lại. Khi đã vào hỗn độn cảnh, cơ thể con người sẽ bị cảnh giới tác động mà dần trở nên trì độn, xương cốt tạng phủ sẽ không sinh trưởng, cũng dừng lại những nhu yếu của người thường, dĩ nhiên là không cần thức ăn cùng nước uống nữa. Mà thần trí con người từ từ cũng sẽ bị cảnh giới đồng hóa, tiêu ma, cuối cùng rơi vào hư vô hỗn độn. Bây giờ các ngươi chỉ mới vào không lâu, vẫn chưa bị hỗn độn cảnh ảnh hưởng, chờ đến khi các ngươi ở đây thêm nhiều ngày nữa mới thấy rõ ràng sự ảnh hưởng của nó, các ngươi sẽ phát hiện khắc trước mình vừa nói một câu, mà khắc sau liền ngay lập tức sẽ quên là mình đã nói những gì, cũng sẽ cùng nhau quên mất đối phương. Hỗn độn cảnh cướp đi mội thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/782154/quyen-5-chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.