“Trước tiên khoan làm bừa.” Ta đem thanh âm ép xuống thật thấp: “Mỹ nhân xuất hiện rồi, xem nó muốn làm cái gì.”
Bốn người đứng yên, trận địa sẵn sàng đón quân địch, chỉ cần mỹ nhân lộ ra bất kỳ ý muốn đả thương người nào, chúng ta nhất định tuyệt đối không nương tay.
Kỳ thực căn cứ những truyền thuyết cùng ghi chép có liên quan đến mỹ nhân kia, đa số chỉ là cường điệu tiếng của nàng tựa mỹ nhân, đầu người thân rắn, thường xuyên khiến cho nam tử hiểu lầm, từ đó nảy sinh xuân tình, lại cực ít đề cập đến việc nó có gì hung ác độc địa tàn bạo. Mà Lạc Thần mới vừa rồi phân tích cũng có đạo lý nhất định, từ sau khi tiến vào sâu bên trong, hết thảy đều trở nên thập phần yên tĩnh, ngay cả khí độc cũng chưa từng xâm nhập, vô cùng trong sạch. Vật có thể nghỉ lại ở nơi thần tích này, có lẽ là vật tinh khiết cũng chưa biết chừng, chúng ta không thể ra tay bừa bãi.
“Sư Sư, mắt của ngươi tốt, nói cho ta biết con rắn kia hiện tại ở chỗ nào?” Vũ Lâm Hanh không kềm chế được, thấp giọng nói.
“Nửa người xuất hiện ở cửa động.”
Ta không chớp mắt nhìn chằm chằm mỹ nhân chiếm cứ phía trêи vách đá.
Nó thoạt nhìn chỉnh thể giống như một con đại mãng xà, thân rắn kϊƈɦ thước ước chừng cỡ mâm sứ đựng thức ăn trong tửu lâu, trêи người là lân phiến cứng giáp trụ, uy phong lẫm lẫm, nhìn trong bóng tối, lân phiến thoáng phiếm hồng. Lúc này, nửa thân rắn của nó lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/782153/quyen-5-chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.