Ta vừa vội vã chạy xuyên qua dòng người tấp nập bên dưới cơn mưa phùn, vừa kinh ngạc tự hỏi sao người trong thành Cô Tô này đều máu lạnh như vậy, nghe được có người nhảy sông tự vẫn, ngoại trừ có một số rất ít người hốt hoảng vội vàng chạy về phía sông Bạch, đại đa số còn lại vẫn giữ nguyên vẻ mặt trắng xám như cũ, không ngừng nhìn về phía đó, nhưng dưới chân lại không hề di chuyển.
Khi ta chạy xẹt qua những người đi đường đang cầm ô trong tay, liếc mắt nhìn thử, lại phát hiện trong đôi mắt của bọn họ đều có một chút buồn bực và sầu não, giống như là không có tinh thần vậy.
Bất quá lúc này ta cũng không có thời gian đi tìm hiểu những chuyện đó, vội vàng chạy qua, không bao lâu liền gặp nữ nhân trung niên hồi nãy đang thở hổn hển, bước đi thất tha thất thểu ở trước mắt, hai chữ “Thanh nhi” mà nàng vẫn không ngừng nhắc tới lúc này gần như không thể nói lên được, nơi cổ họng chỉ có tiếng khóc nho nhỏ đang bị kìm lại.
Cho dù là điên điên khùng khùng,trông thấy dáng vẻ đau lòng vì đứa con của nàng lần này thật làm người ta xót xa. Ta đi tới kế bên nàng, đưa tay ra, kéo nàng lại, nắm tay của nàng chạy vội về hướng sông Bạch, nàng ở phía sau chạy theo bước chân của ta, sợ tới mức không dám lên tiếng.
Bọn ta cùng nhau băng qua cả con đường dài, ngay lập tức hình ảnh trước mắt giống như là đột nhiên bị thay đổi, liền thấy một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/781977/quyen-3-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.