“Ngươi…” Lời còn lại của ta còn chưa nói ra, Lạc Thần liền giơ lên ngón trỏ đặt ở bên môi ý bảo ta chớ có lên tiếng, khiến cho ta sinh sôi đem lời nói nuốt vào. Ta trong kinh ngạc nhìn ra được ngực nàng phập phồng kịch liệt, làm như có chút khẩn trương, lại hình như có chút tức giận. Giọt nước trêи sợi tóc nàng rơi xuống trêи mặt nước, phát ra tiếng vọng lại trống rỗng, giống như tiếng mõ thúc hồn trong đêm khuya.
Khu vực chúng ta ở hiện tại là một hang động rộng rãi có vẻ trống trải, bên phải chính là bờ đá với các loại đá kỳ dị cao chót vót; dòng nước còn đang hướng xa xa kéo dài, nhìn không tới giới hạn, mà con Đế Nữ Ti to lớn lúc này cũng đã sớm không thấy bóng dáng.
Đám người Tiêu Tiển từng người từ đáy nước toát ra, đương nhiên cũng cùng ta giống nhau lấy được cảnh cáo im lặng của Lạc Thần; nữ tử này thần thần bí bí, nhưng trong chúng ta lại là nàng bản lãnh cao nhất, chúng ta chỉ phải ngoan ngoãn nghe theo.
Mọi người kéo thân thể ướt sũng lên bờ, nơi này âm u ẩm ướt, nếu là ở lại lâu phỏng chừng sẽ để lại bệnh căn. Trong bóng đêm, Tiêu Tiển thổi mấy cái hỏa chiết tử; ngọn lửa nho nhỏ lóng lánh, đem bóng dáng to lớn của chúng ta chiếu vào trêи tường, thê lương quỷ dị nói không nên lời.
Nương ánh sáng nhạt của hỏa chiết tử, Lạc Thần ra hiệu bằng tay: “Chút nữa đi cẩn thận.”
Ta cũng làm một dấu tay, đáp lại nàng: “Vì cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/781920/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.