Đó là một đầm nước rất lớn, ban đầu hẳn là có mấy thác nước hội tụ đến nơi này, là khu vực tụ tập long khí hiếm có; nhưng tất cả thác nước đều khô cạn, hôm nay đầm nước còn lưu lại mơ hồ hiện ra màu xanh biếc, giống như phỉ thúy trong suốt, thân thể nổi lên trêи mặt nước, thấy không rõ lắm tình huống dưới nước.
Đầm nước so với trong tưởng tượng của ta càng thêm lạnh lẽo thấu xương, hàn khí đập vào lưng, ta không tự chủ được cả người run lập cập, một thân nổi da gà chợt nổi lên. Mở mắt ra nhìn lên, tay của ta còn gắt gao nắm lấy cổ tay Lạc thần, tay nàng so với đầm nước càng lạnh, thân thể giống như chưa từng có độ ấm tồn tại qua.
“Đa… Đa tạ.” Ta nghĩ tới cảnh tượng mới vừa rồi, lòng còn sợ hãi, xấu hổ hướng Lạc Thần nói lời cảm tạ; cho dù nàng là vì Tôn Vương làm việc, lại mang đi Côn Luân, trải qua nhiều ngày nay ở chung, ta có thể nhận ra nàng trừ bỏ tính cách có chút lãnh đạm, cũng là không chán ghét.
“Ân.” Lạc Thần đơn giản gật đầu, liền hướng phía xa xa bơi đi, làm cho ta không khỏi nghĩ thanh âm ôn nhu mê hoặc mới vừa rồi còn lưu lại bên tai, chớ không phải là ảo giác?
“A… Ách xì!” Tiêu Tiển che mũi đánh cái hắt xì, ở phía trước oán giận nói: “Cái nơi rách nát gì, đạo trưởng, chẳng lẽ chúng ta không thể giống như những lần trước đào cái hang kéo dài vào bên trong để đi qua a, nước này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hu-lang-tham-hu-lang-co-dai-thien/781919/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.