===========================
Những đóa sen hồng cao thấp đan xen chen chúc giữa thảm lá xanh vô tận, từ bầu không khí nóng bức có thể ngửi được chút hương thơm thoang thoảng.
Mấy trận mưa rào liên tục đã hạ bớt nhiệt độ cho mùa hè tháng bảy, cũng khiến giấc ngủ trưa có thể xem như thoải mái. Đoàn Triết duỗi hai tay, nằm dài trên băng ghế cạnh ao hoa sen sảng khoái vươn vai.
Cổ tay trái hắn đột nhiên rung nhẹ một tiếng.
Đoàn Triết móc điện thoại trong túi quần ra, ấn giữ phím số 1 trên bàn phím rồi tranh thủ ngáp dài trong khi chờ kết nối cuộc gọi.
"Em đang làm gì đấy?" Đầu bên kia bắt máy rất nhanh.
"Lát nữa phải vào phòng khám." Đoàn Triết ngả người ra phía sau, thuận tiện gác một tay lên lưng ghế, "Có gì không?"
"Không có gì."
Ngữ khí Lâm Nhất lại chẳng giống "không có gì" thật.
Anh im lặng vài giây trong điện thoại mới chần chừ mở miệng: "Báo cho em chuyện này này."
"Chuyện gì?"
"Chắc phải đến tối anh mới trở về được."
Đoàn Triết bâng quơ "Ừ" một tiếng. Sáng nay chính Lâm Nhất đã chỉ non hẹn biển thề rằng đến chiều là xong việc rồi, nhưng bản thân hắn lại biết rất rõ, một khi đối phương thu âm không thuận lợi thì kéo dài đến tối muộn là chuyện như cơm bữa.
May mà hắn đã có chuẩn bị từ sớm, bữa tối ở nhà hàng cũng đặt lịch tận 8 giờ 30.
"Mấy giờ anh về?" Đoàn Triết hỏi.
Lâm Nhất nhẩm tính trong bụng một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/3344543/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.