================
Thời điểm Lâm Nhất bừng tỉnh một lần nữa, ngoài trời vẫn còn tối đen, tiếng tim đập thình thịch vang lên rõ ràng trong căn phòng yên ắng nghe được cả tiếng kim rơi.
Anh trở mình nằm ngửa, nhìn lên trần nhà giữa bóng đêm duỗi tay không thấy được năm ngón, vừa thử điều chỉnh hơi thở vừa dùng tiết tấu trấn an chậm rãi vỗ vỗ lên đùi mình. Đây là phương pháp hòa hoãn cảm xúc mà bác sĩ đã dạy cho anh, rất hữu hiệu trong việc chuyển dời lực chú ý lên thân thể mỗi khi tinh thần rơi vào hoảng hốt.
Nhưng lần này biện pháp kia không có hiệu quả.
Lâm Nhất ngồi dậy, đạp chân trần xuống sàn nhà. Anh sờ soạng trong bóng tối đi đến cửa phòng ngủ phụ, nhẹ nhàng nắm vào tay nắm cửa.
Chỉ còn hai tháng.
Hai tháng là khoảng thời gian cai nghiện thuốc giảm đau mà Lâm Nhất để lại cho chính mình. Anh hẳn nên dần dần kéo xa khoảng cách với người thanh niên kia, chứ không phải cho phép bản thân tiếp tục sa vào vũng lầy dịu dàng này.
Trong ba mươi ba năm cuộc đời dài đằng đẵng, Lâm Nhất đã phải nhận quá nhiều bài học, cũng tự tổng kết ra được những phương pháp có thể khiến mình duy trì ổn định.
Ví dụ như, phải tuân thủ lời dặn của bác sĩ.
Lại ví dụ như, phải chú ý đến cảm nhận và cảm xúc mãnh liệt bộc phát của mình qua từng giây từng phút, lúc cần thiết nên nhận trợ giúp từ bên ngoài.
Còn cần phải điều chỉnh lòng kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/3317230/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.