================
Không nghe thấy tiếng sóng biển đâu nữa.
Có lẽ đã bị nhịp tim đinh tai nhức óc che lấp đi rồi.
Cũng không ngửi thấy mùi gió biển tanh mặn đâu nữa.
Đã bị thay thế bằng hơi thở giao triền chặt chẽ rồi.
Trong miệng Đoàn Triết vẫn còn dư vị chua đắng của cốc cà phê, là thứ hương vị đã rất nhiều năm Lâm Nhất không được nếm qua. Hai tay anh đáp lên ngực Đoàn Triết, vòng qua bả vai ôm cổ hắn.
Tay phải Đoàn Triết di chuyển ra sau eo anh dùng sức ấn, Lâm Nhất bị hắn ấn đột ngột mất thăng bằng, nửa thân trên hơi ngửa về sau lại được hắn dùng cánh tay còn lại đỡ lấy rồi ôm chặt vào trong ngực. Mấy lớp áo mùa đông dày nặng ngăn cách cũng không thể che giấu được lồng ngực đang phập phồng mãnh liệt của cả hai người.
Bỗng nhiên Đoàn Triết tạm dừng nụ hôn này lại.
Lâm Nhất từ từ nâng mí mắt, đối diện với cặp mắt mỗi lần nghiêm túc lại cực kỳ gợi cảm kia.
"Thích không?" Đoàn Triết hỏi.
Lâm Nhất ngẩn ra một chút, vẫn chưa hiểu lắm: "Thích cái gì?"
"Trận pháo hoa vừa rồi." Đoàn Triết hỏi lại lần nữa, "Có thích không?"
Rõ ràng chỉ là một câu hỏi đơn giản đến không thể đơn giản hơn, thế mà Lâm Nhẫn thẫn thờ nhìn hắn mất một lúc lâu vẫn không đưa ra được đáp án.
"Lâm Nhất, có thể đừng mượn Đồ Hoa để bày tỏ tâm tình của anh nữa được không?" Đoàn Triết cụp mắt chăm chú nhìn anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/3313167/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.