================
Bả vai bị đẩy nhẹ mấy cái làm Lâm Nhất tỉnh dậy khỏi giấc ngủ chập chờn.
"Đến nơi rồi." Đoàn Triết tắt máy xe, cầm ly cà phê đã nguội ngắt từ hộc tay vịn chính giữa lên uống một ngụm, sau đó nhíu mày thả về chỗ cũ.
Nương theo ánh sáng yếu ớt, Lâm Nhất thấy rõ cảnh sắc bên ngoài xe, anh cởi dây an toàn mở cửa bước xuống.
Những đám mây dày đặc che khuất trăng sao, trong tầm mắt chỉ có một vùng biển mênh mông đen nhánh. Bờ cát dưới chân không mềm mịn có lẫn cả đá sỏi, xa xa là mấy khối đá ngầm đơn điệu cao chót vót.
Lâm Nhất nâng tay trái lên nhìn đồng hồ, từ lúc bọn họ rời khỏi nhà đến giờ tổng cộng đã trôi qua ba tiếng.
Nơi này vừa không giống địa điểm du lịch trứ danh vừa không phải thánh địa hoang sơ ít người biết đến, chỉ là một đoạn bờ cát rất tầm thường.
Đoàn Triết vẫn cầm theo cốc cà phê kia bước ra, uống ực một hơi hết nửa ly như uống thuốc bắc, đứng ngay sau lưng Lâm Nhất hỏi: "Có lạnh không? Nếu lạnh thì vào xe ngồi thêm một lát đi."
Lâm Nhất không mặc quần áo quá dày, anh khoác một chiếc áo da đen viền lông chạy xe mô tô bên ngoài áo len cổ lọ màu trắng, bên dưới mặc quần legging thoải mái và đi bốt da cũng màu đen.
Anh tiến vài bước về phía trước, giẫm lên làn sóng trắng xóa, cảm khái từ tận đáy lòng: "Đúng là khung cảnh khiến người ta khắc cốt ghi tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/3313165/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.