Đến tận hôm nay Đoàn Triết vẫn không rõ lý do tại sao Trình Thanh Lộ lại lựa chọn phí hoài bản thân mình.
Hai lần kiểm tra trước các chỉ số biểu hiện của cô đều đạt mức bình thường, nếu giữ vững trạng thái như vậy một thời gian nữa có lẽ Đoàn Triết sẽ đưa ra kết luận bình phục cho cô.
Sau đó Thẩm Hòe Tự cùng hắn đi uống rượu. Tối hôm đó Đoàn Triết không nói gì nhiều, chỉ nằm vật xuống bàn lặp đi lặp lại một câu: "Tự Thần, rốt cuộc tao vẫn không có cách trị bệnh cứu người."
Bản thân hắn rất khó giải thích rõ quyết định chuyển ngành sang Tâm lý học là để cứu người hay tự cứu mình, hoặc có thể là cả hai.
Cơn gió đầu tháng chạp lạnh thấu xương, bầu trời phía tây treo một mảnh trăng Nga Mi* cong cong, hắn đứng trong một góc bên dưới khách sạn hút cho xong điếu thuốc, dùng sức ấn tắt tàn thuốc cho vào thùng rác rồi xoay người đi vào cửa chính.
*Trăng Nga Mi 峨眉月: trăng lưỡi liềm xuất hiện khoảng đầu và cuối tháng âm lịch, hình dạng cong như hàng lông mày nên mới có cái tên này.
*
Từ xa xa Lâm Nhất đã thấy một bóng người quen thuộc đứng trước cửa khách sạn, thế là không chút do dự xoay người trở về đường cũ. Còn chưa đi được mấy bước, người nọ đã đuổi theo sát nút.
Tiếng bước chân dồn dập làm trán Lâm Nhất giật giật nhức nhối.
Hôm nay cả thể xác lẫn tinh thần anh đều mệt mỏi, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-hoa/2744046/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.