Elly nói xong thì rời đi. Còn nó thì ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường mà ngẫm nghĩ
-"Cô gái đó cũng không phải người xấu nhỉ? Nhìn cô ấy thật ngây thơ và tạo cho người ta cảm giác thân thiện, gần gũi. Có lẽ những điều cô ta nói đều là sự thật"-nghĩ rồi nó nhắm mắt lại một cách mệt mỏi, đầu nó vẫn còn hơi nhức. Vừa lúc đó, hắn bước vào trên tay còn cầm bịch cháo nóng hổi. Nó nghe tiếng động thì mở mắt ra. Hắn tuy trong lòng rất vui vì nó đã chịu đối diện với hắn nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ ra bình thản hết sức có thể để xem thái độ của nó. Nó rất không hài lòng với thái độ này của hắn. Chẳng lẽ hắn thật không vui khi nó tỉnh lại sao? Ý nghĩ chợt thoáng qua làm nó buồn thê thảm. Nó quay mặt ra phía cửa sổ để hắn không nhìn thấy 1 giọt nước mắt của nó vừa rơi xuống
-Em tỉnh lại rồi sao?-hắn vì không thấy gương mặt của nó nên cố tình hỏi để dò xem thái độ của nó thế nào
-Anh còn đến đây làm gì? Sao không ở bên cạnh cô ta đi?-nó nói nhỏ để hắn không nghe rõ những tiếng nấc nhẹ của nó
Làm sao có thể qua mắt được hắn chứ, giọng điệu thì giận dỗi pha chút khàn khàn, còn đôi vai thì run nhè nhẹ không phải đang khóc thì là gì. Hắn im lặng tiến đến và đặt túi cháo lên bàn rồi ngồi trên giường bệnh của nó. Hắn đặt tay lên đôi vai của nó rồi kéo nó vào lòng, ôm thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-heo-thich-cai-anh-lam-ha/2034692/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.