🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bão Nguyệt Tông, diễn võ trường

Trên võ đạo đài, hai bóng người xinh đẹp yêu kiều, chiến đấu kịch liệt, nhưng vẫn giữ vài phần cân nhắc!

Sau hơn một trăm hiệp, một người trong số họ đã kiệt sức và rơi khỏi võ đạo đài!

"Hừ! Chị Xá Nguyệt, chị lại thắng rồi!"

Người lên tiếng không ai khác chính là Nghê Hoàng.

Đông Phương Xa Nguyet co khi chat sieu viet, tren nguoi la bộ đo vo hiệp, đôi chân dài xinh đẹp!

ỡn lưng, thu hồi thanh kiếm dài trong tay, nở nụ cười: "Nghê Hoàng, cô vẫn phải cố gắng hơn nữa!"

"Với tốc độ này, cô sẽ bị tôi bỏ rơi càng ngày càng xa đấy, đợi lần sau gặp Bắc Minh, tôi sẽ mách rằng cô lười biếng!"

Nghê Hoàng trợn mắt: "Chị là một kẻ cuồng võ bẩm sinh, ai mà biến thái như chị được chứ!"

"Mới bao lâu mà lại tang liền mấy cảnh giới lớn chứ!"

Đột nhiên.

"Sao hai ngươi còn ở đây? Còn không mau đi đi! Đi thôi! Rời khỏi Bão Nguyệt Tông, càng sớm càng tốt!"

Một thiếu phụ trung niên vội vàng lao vào diễn võ trường!

Đông Phương Xá Nguyệt và Nghê Hoàng sửng sốt, nhìn nhau: "Sư phụ, người sao vậy?"

"Đồ nhi phạm lỗi rồi sao? Chúng con đang yên ổn ở Bão Nguyệt Tông, tại sao lại phải rời đi?"

"Đừng hỏi nữa, không có thời gian giải thích, đi mau!"

Sắc mặt thiếu phụ tái nhợt, kéo tay hai người đi về phía bên ngoài Bão Nguyệt Tông

Bang --!

Một luồng sức mạnh cuồng nộ quét qua, đánh mạnh vào ngực thiếu phụ!

"Sư phụ!"

Đông Phương Xá Nguyệt và Nghê Hoàng hét lên.

Bất lực nhìn thiếu phụ bay ngược lại và rơi xuống trên diễn võ trường một cách thảm hại!

Giây tiếp theo.

Một số lượng lớn đệ tử của Bão Nguyệt Tông xông ra từ mọi hướng, phong tỏa tất cả các lối ra của diễn võ trường!

Tông chủ Bão Nguyệt Tông và mấy vị trưởng lão tối cao vẻ mặt lạnh lùng đi ra, lạnh lùng hỏi: "Huệ Lan trưởng lão, bà muốn thả bọn chúng đi sao? Bà cũng thật to gan đấy!"

"Võ Tông và nhà họ Tần đã hạ lệnh bắt giữ hai con tiện nhân này!"

"Không ngờ hai đệ tử bà nhặt được giữa đường lại có lai lịch lớn như vậy, lại dám đắc tội với Võ Tông và nhà họ Tần!"

'Bà còn muốn thả bọn chúng đi? Đây là muốn hại Bão Nguyệt Tông bị diệt mon sao ?!!! "

"Sư phụ, có chuyện gì vậy?"

Đông Phương Xá Nguyệt và Nghê Hoàng đỡ Huệ Lan trưởng lão đứng dậy: "Chúng ta đắc tội Võ Tông và nhà họ Tần khi nào chứ? Chúng đệ tử không có!"

"Đúng vậy, sư phụ, chúng con chưa từng tiếp xúc, thậm chí chưa từng gặp mặt người của Võ Tông và nhà họ Tần, sao có thể đắc tội bọn họ được chứ!"

Bão Nguyệt Tông chỉ là một tông môn nhỏ và không được nhiều người biết đến, căn bản không ai để ý đến những sự kiện lớn xảy ra trong giới tu võ, cách bọn họ quá xa.

Vì thế

Đông Phương Xá Nguyệt và Nghê Hoang đều không biết Diep Bắc Minh đã tới Vị Diện Chi Thượng!

Họ càng không hề biết rằng bọn họ đã bị Võ Tông và nhà họ Tần truy nã!

"Để ta giải thích cho các ngươi! Các ngươi không đắc tội, nhưng các ngươi đã tìm một người đàn ông tốt đấy!"

Một bà già cầm gậy cười lạnh chế nhạo.


"Người đàn ông của chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ Bão Nguyệt Tông, chỉ cần cho anh ấy thời gian, cả Võ Tông và nhà họ Tần anh ấy cũng không sợ!"

"Ha ha ha ha ha!"

Bà già họ Vân vô cùng tức giận, cười đáp lại: "Con tiện nhân này, xem ra ngươi vẫn còn chưa nhìn rõ sự tình!"

"Vân trưởng lão, tôi không nói đùa đâu!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.