🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tư Không Trần sửng sốt nhìn Nhị hộ pháp Hồn Tộc xuất hiện bất thình lình: "Nhị hộ pháp, ngài nói gì?"

"Ranh con, ra đây cho ta!"

Nhị hộ pháp quát một tiếng!

Hắn cầm thanh Kiếm Hồn hắc sắc chém ra, luồng kiếm khí đen xé không, lao thẳng về phía Cổ Yên Tuyết, kiếm khí chuẩn xác bổ xuống vị trí cách Cổ Yên Tuyết vài mét!

Gào!

Một tiếng rồng ngâm vang khắp sơn cốc!

Một con huyết long xuất hiện giữa không trung, va chạm với đạo kiếm khí hắc sắc, năng lượng bùng phát dữ dội!

Lại có một Diệp Bắc Minh khác xuất hiện, bước đến bên cạnh Cổ Yên Tuyết, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay quét ngang!

Phụt! Phụt!

Hai lão giả khống chế Cổ Yên Tuyết, đầu rơi xuống đất, bị Diệp Bắc Minh đá một cái vỡ tung!

Kiếm khí lướt quanh người, xích sắt trên người Cổ Yên Tuyết đứt thành mảnh nhỏ!

Cơ thể mềm mại mềm nhũn, khi sắp ngã xuống đất!

Lại được Diệp Bắc Minh ôm vào lòng: "Nuốt đi!"

Mấy viên đan dược được nhét vào miệng cô ấy, một cỗ năng lượng truyền khắp cơ thể!

Cổ Yên Tuyết kích động vô cùng: "Diệp công tử ... anh đấy à ... anh không bị thương, tốt quá ... "

Mừng rơi nước mắt!

"Ngươi là Diệp Bắc Minh! Thế tên nhóc này là ai?"

"Đợi đã! Không thể nào! Rõ ràng ngươi mới ở cảnh giới Đại Đạo tầng một thôi mà, sao nhoằng cái đã tăng lên cảnh giới Đại Đạo tầng bảy rồi? Mới qua có hai ba ngày thôi mà!" Tư Không Trần sững sờ.

Dù là ở vị diện thứ chín, thì cũng không ai có thể trong vòng ba ngày!

Tăng lên sáu cảnh giới nhỏ!

"Ha ha, tôi là ai hả?"

"Tôi là cha ông!"

Diệp Bắc Minh' nằm dưới chân Tư Không Trần bỗng nhếch mép cười!

Tư Không Trần giận tím mặt: "Ngươi muốn chết à!"

Ông ta đá một cước vào đầu 'Diệp Bắc Minh'!

Giây tiếp theo.

Bùm bùm!

Không ngờ người này lại tự bạo, Tư Không Trần bị đánh bay ra ngoài trong tiếng kêu thảm, sau đó ngã mạnh xuống đất cách đó mấy trăm mét, ông ta mất một chân rồi!

"A ... thằng súc sinh! Diệp Bắc Minh! Ta phải giết cả nhà ngươi, a .... " Tư Không Trần gào lên như điên.

"Mẹ kiếp đừng kêu nữa! Người cũng chạy rồi, đuổi theo cho bản hộ pháp!"

Sáu lão giả đứng sau Nhị hộ pháp lao ra ngoài!

Họ đều là tu võ giả cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng chín, cả đám cấp tốc đuổi theo!

Diệp Bắc Minh cong Cổ Yên Tuyết!

Súc địa thành thốn, biến mất ở cuối tầm nhìn!

'Đệt! Khốn kiếp! Cmn! Phế vật, bọn phế vật! Toàn một lũ phế vật!"

Nhị hộ pháp nổi trận lôi đình, tức đến nỗi trán nổi đầy gân xanh!

Lúc này.

Tư Không Trần vừa khéo lết cái thân bị thương chạy tới: "Nhị hộ pháp, người đâu?"

Bốp!

Không hề báo trước, Nhị hộ pháp cho Tư Không Trần một cái tát!

Sau đó lại tiến lên một bước, giơ chân giẫm lên chỗ vết thương trên đùi Tư Không Trần: "Đồ ngu! Thiên hạ đệ nhất đần độn, ông bảo với tôi, ông đã chuẩn bị đâu vào đấy rồi cơ mà?"

"Không phải ông bảo tên nhóc này sẽ có đến mà không có về cơ mà?"

"Giờ thì hay rồi, Diệp Bắc Minh chẳng những chạy, lại còn cứu Cổ Yên Tuyết đi ngay dưới mí mắt chúng ta!"

"Tư Không Trần, để tôi xem ông an nói với Hồn Chủ thế nào!"

Tư Không Trần há miệng, một câu cũng không nói ra được!

Đột nhiên.

Ông ta nảy ra một ý nghĩ: "Nhị hộ pháp, tôi còn cách này!"

"Cách gì? Nói!" Nhị hộ pháp đá vào đầu Tư Không Trần.


Con ngươi Nhị hộ pháp co rút!

Trầm ngâm mấy giây, hắn lắc đầu nham hiểm: "Không! Chúng ta tự tìm thì quá chậm!"

"Sao chép số tranh này ra thành nhiều bản, rồi đưa sang cho Võ Tông, Thiên Ma Đồng Lão, nhà họ Tần, với lại tất cả các thế lực!"

"Bảo với họ, những người này đều là nữ nhân của Diệp Bắc Minh, chỉ cần bắt được họ thì không sợ Diệp Bắc Minh không lộ diện!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.