Chương trước
Chương sau
"Hai vị lão tổ đang thương lượng với người ta, cơ mà e là ... "

Diệp Bắc Minh nheo mắt!

"Đi, đi xem thử!"

Một lát sau, hai người đã tới đại điện nhà họ Diệp.

Cuối bậc tam cấp thứ 100, có mấy thanh niên nam nữ đang ngồi đó với vẻ nặt cao ngạo.

Diệp Hoan Thành và Diệp Uyển Dung đang tiếp họ!

Các thành viên cấp cao khác của nhà họ Diệp cũng được gọi đến đây hết, cả đám đều đang đứng chờ!

Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền cũng đã có mặt từ sớm, và đang đứng trong đám thành viên cấp cao của nhà họ Diệp!

Diệp Quỳnh đã đến từ sớm, thương thế vẫn chưa khỏi han, nét mặt còn hơi tái nhợt!

Vào khoảnh khắc anh đi vào đại điện!

Xoẹt!

"Thánh tử đến rồi!"

Vô số ánh mắt hướng vào Diệp Bắc Minh!

Một thanh niên áo tím nhìn anh với ánh mắt chế giễu, kèm theo một tia u ám: "Cậu chính là thánh tử nhà họ Diệp? Cậu để chúng tôi chờ cậu gần một khắc đồng hồ, cậu có máu mặt thật đấy nhỉ!"

"Trước giờ tôi vẫn rất oách, sao nào? Anh không phục à?"

Diệp Bắc Minh không nể mặt tí nào luôn.

Toàn trường im phăng phắc!

Tất cả mọi người nhà họ Diệp kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh!

Nét mặt Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền hiện lên vẻ lo lắng!

Diệp Quỳnh thì liên tục đánh mắt và truyền âm cho Diệp Bắc Minh!

Kể cả Diệp Hoan Thành và Diệp Uyển Dung cũng ngẩn ra, họ trừng mắt với Diệp Tinh Khung, như thể đang chất vấn: Lẽ nào ngươi chưa nói cho Diệp Bắc Minh biết thân phận của những người này à?

Thanh niên áo tím mặt xanh mét: "Nhóc con, tôi thấy cậu đang muốn chết đấy!"

Diệp Bắc Minh cười nhạo: "Với thân phận của anh, anh dám giết tôi không?"

"Cậu nói cái gì?"

Thanh niên áo tím sửng sốt!

Những thành viên khác của nhà họ Diệp cũng nghi hoặc!

Sao sứ giả đến từ vị diện phía trên lại không dám giết người?

Dù Diệp Bắc Minh có là thánh tử nhà họ Diệp, thì cũng không thể ngông như thế á!

Diệp Bắc Minh buồn cười: "Thứ nhất, tôi thấy có vẻ thân phận của anh ở vị diện phía trên, cũng không cao cho lắm!"

"Không thì đã không bị phái đi làm cái công việc chân chạy vặt này!"

"Hai là, chắc hẳn người đứng sau anh đang yêu cầu, anh đưa thánh tử và thánh nữ của nhà họ Diệp về nhỉ?"

"Nếu anh giết tôi, thì báo cáo kết quả kiểu gì?"

Thanh niên áo tím ngẩn ra!

Trong nhóm người đó, cuối cùng cũng có một thiếu nữ mặc váy trắng nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu!

Trong ánh mắt của cô ta có sự bất ngờ!

"Ha ha ha ha! Nhóc con, cậu rất thông minh!"

"Tiếc là, ý thứ nhất, cậu đoán sai rồi! Thân phận của tôi rất cao, cao đến mức khiến cậu khó mà tưởng tượng được!"

"Thứ hai, nếu là người khác tới, khả năng là họ không dám giết cậu!"

"Nhưng, tôi thì dám!"

Bịch!

"Chu Nham, dừng tay!"

Thiếu nữ váy trắng lạnh nhạt lên tiếng, giọng cô ta tựa như có ma lực vậy!

Thanh niên áo tím Chu Nham đang tràn ngập sát ý khắp người, thế mà lại dừng lại thật: "Bách Lý cô nương, tại sao cô lại ngăn tôi?"

Thiếu nữ váy trắng nói: "Bởi vì, anh đang tự tìm đường chết!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.