Diệp Bắc Minh nhấc tay, bắn ra một giọt máu!
Giọt máu dừng ở trước mặt Mộng Yểm, sau đó hóa thành một đạo phù văn, rồi bùng cháy!
Mộng Yểm rạch lòng bàn tay, nhỏ máu của mình vào ngọn lửa!
Khế ước nô lệ, thành!
"Chủ nhân!"
Mộng Yểm quỳ xuống.
Diệp Bắc Minh chậm rãi đứng dậy: "Cô có thể đi được rồi, sau này khi nào tôi cần, tôi sẽ chủ động liên lạc với cô!"
Giây tiếp theo.
Anh mở mắt ra!
Quả nhiên, anh vẫn đang ở trong một căn phòng, giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc con, rốt cuộc vừa nãy cậu sao vậy?"
Diệp Bắc Minh kể lại chuyện xảy ra trong mộng cảnh một lượt!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cả kinh: "Mộng Yểm á? Không ngờ thứ này lại tồn tại thật!"
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Sao thế? Ông biết à?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Trước đây tôi từng nghe chủ nhân kể, có một chủng tộc tên là Mộng Yểm, chuyên sống bằng nghề nuốt mộng cảnh của người khác!"
"Trò này rất khủng bố, có thể giết người trong vô hình ở trong mộng cảnh!"
Cốc cốc cốc!
Đột nhiên.
Bên ngoài có tiếng gõ cửa: "Thánh tử, vị diện phía trên có người tới!"
Diệp Bắc Minh mở cửa phòng ra.
Diệp Tinh Khung đứng bên ngoài với vẻ mặt ngưng trọng!
"Có chuyện gì vậy?"
"Có mấy sứ giả từ vị diện phía trên tới, theo quy củ cũ, họ muốn chọn hai người mang đi!" Diệp Tinh Khung nói.
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3719766/chuong-5244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.