Chương trước
Chương sau
Diệp Bắc Minh kinh ngạc đến độ suýt thì rớt tròng mắt!

'Ực!

Nuốt ngụm nước miếng!

Thấy Diệp Bắc Minh khiếp sợ, tàn hồn của Bất Hủ đại đế thốt ra một câu: "Thời gian của tôi không còn nhiều, cậu hãy đồng ý với tôi một việc, tôi sẽ giúp cậu lần cuối!"

"Việc gì?"

"Người trong tộc Bất Hủ quá đông, có người là kẻ thù của cậu, có người là là bạn của cậu! Điểm này, tôi không thể kiểm soát!"

"Tôi chỉ hy vọng, sau này nếu tộc Bất Hủ có khó khăn, cậu có thể bảo vệ được huyết mạch của tộc Bất Hủ, đừng để nó ra nông nỗi đứt đoạn truyền thừa!"

Nghe xong lời này.

Diệp Bắc Minh hơi bất ngờ: "Tàn hồn của ông vẫn còn, tộc Bất Hủ còn xảy ra chuyện ngoài ý muốn được á?”

Điều khiến người ta kinh ngạc là, tàn hồn của Bất Hủ đại đế trợn trắng mắt: "Nơi mà có cậu, chắc chắn sẽ xảy ra biến cố!"

"Nếu cậu đã tới rồi, vậy thì chẳng mấy nữa, kỷ nguyên tai họa sẽ tới!" "Kỷ nguyên tai họa?" Diệp Bắc Minh nhíu mày.

Đây là lần đầu tiên anh nghe thấy cái danh từ này, vậy mà anh lại thấy hơi bất an!

Tàn hồn của Bất Hủ đại đế cười nhẹ: "Đến lúc đó cậu sẽ biết thôi!" "Tôi coi như cậu đã đồng ý nhé!" Ông ta không đợi Diệp Bắc Minh trả lời.

Đã vung tay lên điểm một cái, sau đó giống như là cẩn thận thăm dò, vẽ ra một phiến hư không!

Ong!

Một loạt hình ảnh xuất hiện trước mắt anh, Diệp Bắc Minh quá quen thuộc với nó, đây chính là thế giới mà nhà tù số bảy tọa lạc!

Tàn hồn của Bất Hủ đại đế giải thích: "Đây chính là vết tích hư không để lại!" "Cậu có thể nhìn thấy phương hướng của những người cậu quan tâm!" Cùng lúc đó.

Nhà tù số bảy trong khung hình bắt đầu sụp đổi

Hư không sụp đổ, các đại lục tan rã, vô số khe nứt không gian xuất hiện xung quanh nhà tù số bảy!

'Từng mảnh đại lục lần lượt rơi vào khe nứt không gian!

Ánh mắt Diệp Bắc Minh trâm xuống, khóa chặt một mảnh đại lục hỗn độn ở rìa, cha mẹ, sư tỷ, Nhược Giai, chắc là họ đều đang ở trên đại lục hỗn độn!

Lúc này.

Gần đại lục hỗn độn xuất hiện một khe nứt không gian dài đến hàng tỉ dặm, nó nuốt chửng mảnh đại lục đấy!

Bất Hủ đại đế bình tĩnh nói: "Cậu may đấy, khe nứt không gian này nối liền đến Chân Võ giới!"

"Chân Võ giới?"

Diệp Bắc Minh kích động: "Đó là nơi nào?"

"Một vị diện cấp tám, cùng cấp với Nguyên Thủy Chân Giới!"

Bất Hủ đại đế nói một câu cuối cùng, rồi vung tay lên điểm một cái: "Những người đó đã đến, cậu có thể di rồi!"

Vù!

Diệp Bắc Minh cảm giác hư không xung quanh dao động, gióng như sóng nước xuyên qua người vậy!

Giây tiếp theo.

Anh đã xuất hiện ở cửa sơn môn tộc Bất Hủ, mọi người đều nhìn sang đây! "Diệp Bắc Minh lại xuất hiện rồi!"


Mọi người quay đầu lại nhìn! Chỉ thấy.

Tiêu Lục Quốc mặt tái nhợt, một cánh tay đã mất, ông ta cực kỳ phẫn nộ nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm!

Bên cạnh Tiêu Lục Quốc là một thanh niên trông nham hiểm như rắn độc: "Vụ nổ ở nhà họ Tiêu do ngươi gây ra à?”

"Ngươi có biết, bản công tử bị ngươi làm nổ rất chất vật không, ta rất tức giận!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.