Huyết long như một tia chớp đỏ, xé toạc màn đêm!
"Phụt!"
"An
Lại thêm bảy, tám lão giả cảnh giới Tế Đạo nổ tung người!
Nhìn mà phát hoảng!
"HítI"
Những thành viên nhà họ Tiêu còn lại đều hít một ngụm khí lạnh! "Lão tổ, mau rút lui thôi!"
"Thằng nhóc này điên rồi, e rằng đây là dấu hiệu của việc cậu ta đang thiêu đốt tinh hoa sinh mệnh!"
"Phải đấy, tội gì phải liệu mạng với cậu ta, chúng ta cứ rút lui trước đi!" Có mấy người đề nghị. Ánh mắt Tiêu Lục Quốc run rẩy, ông ta nghiến răng hô: "Rút!"
Tất cả mọi người nhà họ Tiêu như được đại xá, cả đám cấp tốc quay người bỏ chạy!
"Đi? Ai cho các ngươi đĩ?"
Phía sau vang lên một giọng nói lãnh khốc, tất cả mọi người nhà họ Tiêu quay đầu lại nhìn, họ không kìm được cứng đờ người!
Đó là nụ cười tựa như đến từ Tử Thần địa ngục, kể cả ba người Tiêu Lục Quốc, Tiêu Anh, Tiêu Hùng, đời này họ chưa từng thấy nụ cười nào khiến người †a sợ thấu linh hồn như này!
Lần đầu tiên, trong lòng ba người sinh ra cảm giác sợ hãi!
"Hay là mình đã sai rồi nhỉ? Đáng lẽ ra không nên chọc vào cậu ta..."
Trong đầu Tiêu Hùng lại lóe lên một tia hối hận!
Ánh mắt Tiêu Lục Quốc tối sầm: "Nhà họ Tiêu ta không sợ bất cứ ai, tên nhóc này đừng hòng lật đổ được nhà họ Tiêu ta, kích nổ trận pháp cấp đế, cho. nó chết!"
"Vâng!"
Mấy người còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3679732/chuong-5112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.