Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Nhóc con, cậu nghiêm túc đấy à?"
Diệp Bắc Minh gật đầu khẳng định: "Tuyệt đối chính xác! Tôi chắc chắn mình có cảm giác này."
"Người bên cạnh tôi, có khi đều đã bị lợi dụng! Ông không thấy, con đường. tôi đi may mắn một cách nghịch thiên à?”
"Tất nhiên, thực lực của tôi cũng chiếm một phần! Nhưng mỗi khi gặp phải nguy hiểm, đều vừa khéo xuất hiện bước ngoặt."
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi: "Sao cậu phát hiện ra vậy?”
Diệp Bắc Minh nói: "Lần gần đây nhất, lúc đánh với thước Vô Lượng, tôi đã phát hiện rat"
"Lần giao chiến với thước Vô Lượng, tôi thấy tuyệt vọng chưa từng có!"
"Uy lực của binh khí Đại Đế, thì tôi cũng chết chắc!"
¡ thực lực của tôi hiện giờ, dù bất kỳ ai ra tay
"Ha ha..."
Diệp Bắc Minh lắc đầu cười nhạt: "Nhưng vào thời khắc mấu chốt, Dao Trì lại ra tay!"
"Ông có tin được không?" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục im lặng.
Một lát sau, nó mới yếu ớt bật ra một câu: "Nghe cậu nói vậy, đúng là có vấn đề
"Hít..." Nghĩ đến những điều này, tháp Càn Khôn Trấn Ngục hít một ngụm khí lạnh: "Ai mà giỏi thế, có thể vô thanh vô thức khống chế cậu? Rốt cuộc hắn định làm
cái gì?"
Diệp Bắc Minh híp mắt: "Hắn muốn làm cái gì tôi không biết, tôi chỉ muốn tìm ra người này!"
"Nhóc con, cậu định làm thế nào?” "Tìm đường chết!"
"Tìm đường chết á?"
"Đúng!"
Diệp Bắc Minh gật đầu khẳng định:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670906/chuong-5067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.