Chương trước
Chương sau
Cùng lúc đó.

Các tu võ giả đang quan sát cuộc chiến cách đó nghìn dặm, thấy trung tâm chiến trường không có động tĩnh gì.

"Đánh xong rồi à?”

"Đi, đi xem xeml"

Mọi người cẩn thận đi về phía trung tâm chiến trường! Giờ phút này.

Tuyết Trung Ảnh càng nghĩ càng thấy sợi

Sống lưng vốn thẳng tắp!

Giờ cong rồi.

Anh ta kính cẩn đi đến trước mặt Diệp Bắc Minh, tươi cười nói: "Đại nhân, chuyện vừa nấy, là tôi không đúng!"

"Tôi xin lỗi ngài!"

Mọi người vừa về đến trung tâm chiến trường thì trông thấy Tuyết Trung Ảnh đi đến trước mặt Diệp Bắc Minh, khom lưng chín mươi độ!

Xin lỗi!

Nhận sait

"Vãi chấy!"

"Tình huống gì đây?”

Mọi người choáng váng, cả đám nghẹn họng nhìn trân trối!

Cho dù Tuyết Trung Ảnh thua, bị Diệp Bắc Minh chém giết, mọi người cũng không chấn động như này!

Người này là Tuyết Trung Ảnh, thánh tử Tuyết tộc đấy! Là bộ mặt đại diện cho cả chủng tộc Đế huyết! Thế mà, Tuyết Trung Ảnh lại khom lưng nhận lỗi, xin lỗi!

Mẹ nó, nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, toàn bộ Nguyên Thủy Chân Giới sẽ chấn động!

"Thánh tử, ngài... ngài sao vậy?"

Mấy lão giả Tuyết tộc còn lại đang sững sờ đứng yên tại chỗ, nhìn sự việc đang diễn ra với ánh mắt khó tin!

Diệp Quỳnh cũng sợ ngây người: 'Trời ơi, rốt cuộc anh ta có ma lực gì?"

'Mà làm cho một Tuyết Trung Ảnh ngông cuồng tự cao tự đại phải khuất phục, ngoan ngoãn nghe lời như này?"

"lm miệng! Bản thánh tử làm gì, cần các ngươi hỏi à?" Tuyết Trung Ảnh quay đầu lại, đôi mắt đỏ hồng, trong lòng hãi quá.

Nếu vị đại nhân trước mặt mà tức giận!

Dù thực lực hiện giờ không giết được anh ta!

Nhưng một khi ngài ấy trưởng thành hơn, anh ta chết chắc á! Tất nhiên.

Tuyết Trung Ảnh toàn đang tự mình dọa mình thôi!

Diệp Bắc Minh không ngờ, Tuyết Trung Ảnh thân là đại đế chuyển thế, thế mà lại sợ một 'Đại để khác!

"Xem ra, cho dù là Đại Đế, thì cũng có chênh lệch không nhỏ!" Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: 'Phải rồi, ngươi tới Vô Căn Chi Địa làm gì vậy?”

Tuyết Trung Ảnh vẫn không dám ngẩng đầu lên, duy trì tư thế khom lưng chín mươi độ, vội vàng trả lời: "Đại nhân, tôi đến tìm Địa Long Tinh Nguyên!"

'ò"

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt đáp một tiếng.

Địa Long Tỉnh Nguyên là cái gì vậy?

Nhưng anh không thể hỏi, một khi hỏi ra há chẳng phải sẽ lộ tẩy à?

Tuyết Trung Ảnh thì đang rung động lắm: 'Đệt! Địa Long Tinh Nguyên mà ngài ấy cũng không thèm để ý, xem ra ngài ấy đúng là một trong mấy vị đại nhân kia rồi... ôi mẹ ơi! May quá...

"May mà chưa đắc tội hẳn với ngài ấy! Không thì mình chết chắc rồi!'

Diệp Bắc Minh chuyển chủ đề: "Phải rồi, ngươi có biết ở đâu có Vô Căn Chi Hỏa không?”

"Vô Căn Chỉ Hỏa? Đại nhân, ngài đây là muốn?" Tuyết Trung Ảnh rất bất ngờ. Diệp Bắc Minh vung tay lên, một trường kiếm cổ xuất hiện trong tay anh. "Luyện kiếm!"

Khí tức của Diệp Bắc Minh mới ở cảnh giới Đại Năng tầng chín, anh không chỉ có một tòa Đế tháp, còn emn có một thanh kiếm phôi đúc từ Bất Hủ Đế Kim!

Cho dù là anh ta, đường đường là Đại Đế chuyển thế, thì cũng chưa từng tạo ra kiện binh khí Đại Đế nào!

Diệp Bắc Minh mới ở cảnh giới Đại Năng tầng chín, thế mà đã có hai kiện?! "Đại nhân... ngài đây là, muốn rèn hai kiện binh khí Đại Đế cùng lúc à?” Tuyết Trung Ảnh đổ mồ hôi như mưa, giọng cũng đang run!

Bây giờ anh ta cực kỳ chắc chắn, Diệp Bắc Minh!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.