"Ngươi.
Sắc mặt của Diệp Tiêu Dao đột nhiên thay đổi, ánh mắt cũng thay đổi. Giây tiếp theo, lộ ra một nụ cười: "Ha ha ha, túc chủ, ta đùa ngươi thôi mài" "Ta cũng là thử ngươi xem có đủ cảnh giác không, ta..."
Vụt!
Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, thân ảnh lóe lên!
Bang-! I!
Một âm thanh nghèn nghẹt gần như vang lên cùng lúc.
Diệp Tiêu Dao bay ra ngoài như một con chó chết, cơ ngực bị xé toạc, xương sườn bị gấy từng tấc một!
Cơ thể bị đập vào Nghĩa địa Hỗn Độn, phun ra máu tươi! Kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh: "Túc chủ, đợi đã..." Diệp Bắc Minh nhếch miệng cười: "Đợi cái gì? Ta đùa ngươi mài"
"A, đúng, đúng, đúng... mọi người đều chỉ đùa thôi, chuyện này coi như đã qua đi!"
Diệp Tiêu Dao vừa nói xong, Diệp Bắc Minh dùng năm ngón tay nắm lấy, cơ thể Diệp Tiêu Dao không tự chủ mà bay ra ngoài!
Cổ rơi vào trong tay Diệp Bắc Minh!
Giống như một con gà nhỏ, ai cũng có thể điều khiển được nó! "Túc chủ, ngươi đang làm gì vậy? Không phải đang đùa sao?" Đôi mắt của Diệp Tiêu Dao nheo lại.
Trên trán đột nhiên toát ra mồ hôi lạnh!
Ngón tay Diệp Bắc Minh siết chặt, từ cổ Diệp Tiêu Dao vang lên tiếng răng. rắc, xương cổ gần như gấy vụn: "Ta đùa với ngươi đấy, thế nào?"
"Sao sắc mặt của ngươi lại không được tốt lắm vậy? Không buồn cười à?"
"Không...ha ha ha, buồn cười, buồn cười quái”
Sắc mặt Diệp Tiêu Dao trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670814/chuong-4975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.