Lại một tiếng hét thảm nữa vang lên!
Đan điền của Diệp Bại cũng vỡ tung, bị qual
lệp Bắc Minh đá một cước xuyên
Ông ta nằm chết dí dưới đế giày, điên cuồng ngọ ngoạy!
"Đồ súc sinh, giết cậu ta đi, các ông giết cậu ta cho tôi!" Diệp Bại cực kỳ phẫn nộ, bảy lão giả cảnh giới Tế Đạo khác lập tức phản ứng lại.
"Diệp Bắc Minh, cậu có biết mình đang làm gì không?”
"Không ngờ cậu dám đối xử với Diệp Bại như vậy? Cậu to gan thật đấy!" Bảy người tiến lên định động thủ.
"Tất cả dừng tay cho tôi!"
Diệp Quỳnh quát.
Cô ta đi lên chắn trước người Diệp Bắc Minh, lạnh giọng quát: "Các ông biết nhiệm vụ lần này của mình chứ? Lão tổ nói rồi! Đưa anh ấy khỏe mạnh về nhà, chứ không phải bảo các ông động thủ với anh ấy!"
Bảy người đứng im tại chỗ, quả nhiên không dám động thủ!
Diệp Quỳnh quay đầu lại nhìn Diệp Bắc Minh, ra sức nở nụ cười thân thiện: "Bắc Minh, tôi biết anh khó mà chấp nhận chuyện này!"
"Nhưng, sự thực là vậy, anh chính là máu mủ của nhà họ Diệp ở Trung Châu!"
Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Cô nhận nhầm người
"Tôi không thể là người của nhà họ Diệp ở Trung Châu được, và trong cơ thể tôi lại càng không chảy dòng máu của nhà họ Diệp ở Trung Châu!”
"Còn nữa, mạng của hai người này, tôi muốn rồi!"
Nói xong.
Diệp Bắc Minh chuẩn bị ra tay, giết Diệp Thiên và Diệp Bại! Diệp Quỳnh sờ ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670765/chuong-4926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.