Vạn Đỉnh Thiên càng nói càng kích động.
Nói xong, khuôn mặt già nua cũng đỏ bừng!
Trái tim đập loạn xạ, trán nổi đây gân xanh, mắt nhìn chằm chằm Diệp. Bắc Minh!
"Diệp công tử, cậu biết điều này có nghĩa là gì không? Nó có nghĩa là tôi! Vạn Đỉnh Thiên!"
"Có khả năng sẽ tạo ra một Đại Đế tương lai! Diệp công tử, coi như tôi cầu xin cậu, dù thế nào cậu cũng phải đồng ý với tôi, xin cậu hãy cho tôi thử một lần!" Vạn Đỉnh Thiên run rẩy.
'Trông thấy dáng vẻ điên cuồng của Vạn Đỉnh Thiên!
Diệp Bắc Minh lại thấy hơi lo.
"Tiểu Tháp, ông thấy sao?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Bổn Tháp cảm thấy, có vẻ cũng được!"
Giọng Dao Trì vang lên: "Diệp Bắc Minh, ngươi không hỏi ý kiến bổn đế à? Ta cho ngươi một giọt máu đã là nể mặt ngươi lắm rồi!"
"Ngươi còn muốn thêm đế huyết nữa?"
Diệp Bắc Minh nói: "Cô có thể không cho!"
"Nhưng tôi phải nhắc cô một câu, Dao Trì, hiện giờ chúng ta đang chung một con thuyền!"
"Nếu tôi không thể khôi phục thực lực, cô nghĩ cô có thể tìm được những thi thể đại đế khác không?"
Dao Trì trầm mặc.
Một lúc sau!
Nàng ta bật ra một câu: "Diệp Bắc Minh, coi như ngươi nợ ta một lần!"
Nửa canh giờ sau.
Vạn Đỉnh Thiên lao vào trong dược điền, hái hơn trăm gốc thần dược một lúc, sau đó dẫn ba người Diệp Bắc Minh đi thẳng đến chỗ sâu nhất Vạn Y Cốc!
Phía trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670679/chuong-4840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.