Chương trước
Chương sau
Diệp Bắc Minh cau mày: "Tiền bối, thật xin lỗi, không thể nói cho người được!"

"Không nói?"

Giọng nói của Bất Hủ Cầm trầm xuống, một áp lực vô cùng mạnh mẽ lan ra từ sau cánh cửa đồng!

Phụt!

Diệp Bắc Minh phun ra một ngụm máu tươi, một đầu gối quỳ trên mặt đất!

Căn bản không thể chịu đựng được!

Rốt cục Bất Hủ Cầm là cảnh giới Tế Đạo cấp mấy?

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục rung động, muốn ra tay.

Diệp Bắc Minh thấp giọng truyền âm: "Tiểu Tháp, nằm im đãi" "Lão tổ, người đang làm gì vậy?"

Bất Hủ Nhan nhìn thấy Diệp Bắc Minh thổ huyết, đột nhiên lo lắng, bước tới trước mặt Diệp Bắc Minh!

Áp lực đáng sợ của cảnh giới Tế Đạo đột nhiên biến mất!

Bất Hủ Cầm lạnh lùng nói: "Nhan Nhi, lẽ nào con không cảm thấy tiểu tử này có vấn đề sao?”

“Con biết thuật Hư Không, vừa hay cậu ta biết pháp tắc Luân Hồi!” "Tuổi tác của cậu ta vừa hay lại tương đương con!" "Bây giờ, lại vừa hay gặp con!”

"Tất cả có phải là quá trùng hợp rồi không? Ta nghỉ ngờ tiểu tử này tiếp cận con nhất định là có mục đích nào đó không thể nói cho người khác!”

Bất Hủ Nhan giải thích: "Lão tổ, tất cả đều là hiểu lầm, con có thể bảo đảm anh Diệp tuyệt đối sẽ không bao giờ làm hại con!"

Bất Hủ Cầm tức giận nói: "Nhan Nhi, con quen cậu ta mới được bao lâu? Lại nói giúp cậu ta như vậy?”

"Ta thấy con bị cậu ta mê hoặc rồi!"

"Để ta tra khảo tiểu tử này, không sợ cậu ta không nói! Nếu thật sự không được thì trực tiếp truy hồn!"

Thái độ này!

Diệp Bắc Minh liền tức giận!

Lớn tiếng chửi thề!

"Mẹ kiếp! Pháp tắc Luân Hồi đã hại chết bố bà, hay là giết chết mẹ bà?”

"Tại sao các người ai nấy vừa nghe thấy pháp tắc Luân Hồi đã đỏ mắt như nhìn thấy kẻ thù vậy? Tôi chưa hề gây sự với các người phải không?"

"Cho dù trước đó có người tu luyện pháp tắc Luân Hồi, có thâm thù đại hận với các người, tôi cũng không biết hắn, liên quan quái gì đến tôi!'Diệp Bắc Minh lau máu trên khóe miệng.

Mạnh mẽ chịu đựng áp lực của Bất Hủ Cầm!

Ùng ục——!

Đằng sau dâng lên ma khí ngập trời, chín con ma long màu đen lao ral

Một sự phản kháng dữ dội!


"Nếu không phải Bất Hủ Nhan cầu xin tôi, ông đây đã đi từ lâu rồi!"

Sự tức giận của Diệp Bắc Minh không giống như giả vờ.

Bất Hủ Cầm ngây ra một chút, khuôn mặt già nua sau cửa đá khế cau mày: "Diệp Bắc Minh, cậu thật sự không biết pháp tắc Luân Hồi có ý nghĩa gì sao?"

"Tôi biết cái con khi!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.