Diệp Bắc Minh đi thẳng vào vấn đề: "Ông có biết nhà tù số sáu giam giữ Đế Thi ở đâu không?"
Dù đã có chuẩn bị trước, Hoang Cửu Dương vẫn sợ hết hồn khi nghe câu hỏi của Diệp Bắc Minh!
"Cậu... Diệp công tử, cậu nghiêm túc đấy hả?"
"Ông thấy tôi có giống đang nói đùa không?"
Diệp Bắc Minh nhìn ông ta.
Hoang Cửu Dương không trả lời thẳng, mà nặng nề bật ra một câu: "Diệp công tử, nếu tôi đoán không nhầm, Đế Thi thoát ra từ nhà tù số bảy đang ở trên người cậu?”
"Đúng vậy!"
Diệp Bắc Minh thừa nhận luôn.
Mặt Hoang Cửu Dương biến sắc!
Như vậy thì mọi chuyện đều có thể giải thích được rồi!
Thảo nào Diệp Bắc Minh tự tin thết
"Nhà tù số sáu, ở núi Bất Hủ!" Hoang Cửu Dương nói.
"Núi Bất Hủ?”
"Đúng! Núi Bất Hủ, xếp hạng sáu trong mười ngọn núi Sáng Thết"
Nửa canh giờ sau, Diệp Bắc Minh và Hoang Cửu Dương sánh vai bước ra khỏi ngọn núi thần thứ tư.
'Trên khuôn mặt già của Hoang Cửu Dương là nụ cười vui sướng! Có vẻ giữa hai người đã đạt được một thỏa thuận nào đó! "Tiểu Minh Minh!"
"Diệp đại ca!"
Côn Ngô Mật Phi, Tiêu Dung Phi, Tiêu Nhã Phi, ba người bay nhanh tới!
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Mọi người ở lại đế cung Hồng Hoang, tôi phải
đi rồi!" "Tiểu Minh Minh, anh phải đi bây giờ à?" Côn Ngô Mật Phi lưu luyến.
"Diệp đại ca, anh đừng đi có được không?" Tiêu Nhã Phi nắm chặt bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670582/chuong-4743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.