Mấy người cúi đầu thất vọng, xoay người chuẩn bị rời đi.
"Đợi đất"
Soạt——!
Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào Diệp Bắc Minh!
“Cậu Diệp, cậu còn gì muốn nói sao?”
Hoang Cửu Dương nhàn nhạt nhìn hắn.
Diệp Bắc Minh không hề sợ hãi, quay đầu nhìn thẳng Hoang Cửu Dương: "Ông chính là cung chủ của đế cung Hồng Hoang? Phạm Anh Kiệt chính là thủ phạm chính, những người này chính là đồng phạm!"
"Phạm Anh Kiệt đã chết rồi! Lế nào những người này chỉ phải úp mặt vào tường một triệu năm là xong?”
Hoang Cửu Dương cau mày: "Cậu muốn thế nào?"
Diệp Bắc Minh cười nói: "Phế bỏ tu vi, đuổi ra khỏi đế cung Hồng Hoang!"
"Cậu nói cái gì?"
Hoang Cửu Dương cau mày.
Ông Chu hét lên: "Diệp Bắc Minh, đừng có quá đáng quá!" Phạm Anh Kiệt và mấy người này đều là đệ tử dưới tay ông ta!
Diệp Bắc Minh cười lắc đầu: "Quá đáng sao? Bọn họ và Phạm Anh Kiệt cùng nhau tới gây phiền toái cho tôi, muốn giết tôi!"
"Ông Chu, nếu như bây giờ tôi trực tiếp ra tay giết ông, lỡ như... thất bại!" "Hả? Ông có từ bi tha cho tôi không?”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng chất vấn!
Cho dù ông Chu là cảnh giới Tế Đạo cấp hai!
Vấn không cho chút thể diện nào!
Trong mắt ông Chu tràn đầy tức giận!
Diệp Bắc Minh hét lớn: "Ông Chu, Trả! Lời! Tôi!”
"Dùng võ đạo của ông, từng chữ, từng chữ trả lời tôi, có tha cho tôi không?”
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670574/chuong-4735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.