Chương trước
Chương sau
Diệp Bắc Minh giật mình, vội quét mắt nhìn xung quanh.

Lúc này mới phát hiện ra mọi thứ trên đỉnh núi thần Thái Nhất đều đứng yên bất động.

Vạn vật tĩnh lặng, ngay cả tiếng gió lướt qua cũng không có! “Dao Trì, là cô ra tay à?”

“Không phải ta!”

“Vậy là ai?”

“Ngươi nói xem?”

Diệp Bắc Minh phản ứng lại, ngẩng đầu nhìn về phía tế đàn nằm ở trung tâm quảng trường kia!

Làn da của lão Tế hoàng bỗng nhiên phồng lên. Mở ra đôi mắt trống rỗng: “Là tai” “Tế hoàng!”

Diệp Bắc Minh đột nhiên giơ tay lên, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục liền xuất hiện trong lòng bàn tay anh!

Anh thậm chí còn dặn tháp Càn Khôn Trấn Ngục một khi có nguy hiểm liền trực tiếp hành động!

Giọng nói của lão Tế hoàng phẳng lặng: “Ngươi không cần căng thẳng, †a biết mục đích của ngươi khi đến đây, ngươi muốn nội đan của bổn hoàng đúng chứ?”

Diệp Bắc Minh ngẩn người.

Sau đó gật đầu!

"Đúng!"

“Bổn hoàng có thể đưa nội đan cho ngươi!”

"B2"

“Nhưng ngươi cần phải làm một việc cho bổn hoàng!”

Diệp Bắc Minh biết quả nhiên chuyện không đơn giản như vậy.

Nhưng!

Nếu có thể giành được nội đan của một vị Tế hoàng, nâng cao ba cảnh giới nhỏ, vậy đồng ý với ông ta một việc cũng là đáng giá!

“Ông cần tôi làm gì?”

“Bảo vệ tính mạng cho con bé, giúp con bé trở thành Tế hoàng đời tiếp theo của Yêu tộc trong tương lai!”, lão Tế hoàng chỉ vào U Nhược nói.

"Đồng thời, tìm kiếm vũ khí Đại Đế mà Thiên đế Yêu tộc để lại, kiếm Thiên Yêu! Trả lại nó cho Yêu tộc!”

Diệp Bắc Minh cau mày: “Ông nói vậy thì thành hai việc rồi!”

Lão Tế hoàng khẽ cười: “Thứ nhất, bảo vệ một mạng cho U Nhược đối với ngươi mà nói là dễ như bỡn!”

"Thứ hai, việc tìm kiếm kiếm Thiên Yêu chẳng qua là tiện tay giúp đỡ thôi!"

"Có ý gì?”, Diệp Bắc Minh có chút ngờ vực. “Lúc trước đầu của Nữ đế Dao Trì chính là bị kiếm Thiên Yêu chém đứt!”

“Từ đó tới nay, thanh kiếm này vẫn luôn được cất giấu ở nhà tù số một, trấn giữ phần đầu của ngài ấy!”

“Ngươi đã đem một phần thi thể của Nữ đế Dao Trì ra khỏi nhà tù số bảy thì đây chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi!"

Diệp Bắc Minh kinh ngạc quá đổi! Đầu của Dao Trì vậy mà bị kiếm Thiên Yêu chặt xuống! “Ha hai”

Nữ đế Dao Trì phá lên cười vui vẻ, bay ra từ tầng 108 của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Một bàn tay mềm mại trắng muốt lơ lửng giữa không trung: "Lão Tế hoàng à, ngươi vậy mà đoán ra rồi?”

Lão Tế hoàng cúi đầu nói: “Tham kiến Nữ đế! Ta đã mắc kẹt ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín này hàng tỷ năm!"


“Ngươi là người sống sót qua thời Đại Đế lạc, hẳn là biết chút tin tức gì đói”

Lão Tế hoàng không chút giấu giếm mà nói thẳng: “Sau khi ngài buông mình không đến mười tỷ năm saul"

"Rất nhiều Đại Đế lần lượt ngã xuống, cũng không ai biết đã chuyện gì đã xảy ra!"

Dao Trì nghe vậy thì rơi vào trầm mặc. Đế thủ khẽ run lên!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.