Côn Ngô Thiên Huyền giật mình, vội vàng lắc đầu phủ nhận: “Ý tôi là khu rừng Lạc Đường này! Có phải đêm qua chúng ta gặp phải gió Sát thần rồi không!",
“Cơn gió này chỉ trong trăm ngàn dặm của núi Lạc Đường mới xuất hiện!”
“Đêm qua mới chỉ cách mấy ngàn dặm vậy mà đã có gió Sát thần rồi?”
"Chẳng lẽ...", Cổ Tông Hàn giật nảy, sau đó mới kịp phản ứng lại: “Rừng Lạc Đường xảy ra chuyện gì rồi?”
Giây tiếp theo. Tiếng gầm của dã thú tràn tới như sóng cuồng! “Tế linh, là âm thanh của Tế linh!”
“Âm thanh gấp gáp bi thương, có Tế linh bỏ mình rồi? Mau thông báo. cho gia tộc, đây là cơ hội ngàn năm có một!"
“Kế hoạch ấp ủ bao lâu nay không lẽ sắp thành hiện thực rồi?”
Nghe được âm thanh này, Diệp Bắc Minh cùng Côn Ngô Mật Phi gia tăng bước chân, lao như bay về phía sâu trong rừng Lạc Đường.
Một ngày sau đó.
“Không ổn, có gì đó bất thường ở đây!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Côn Ngô Mật Phi không giấu được vẻ ngạc nhiên: “Chúng ta đã đi sâu vào trong trăm ngàn dặm rồi, vậy mà dọc đường một con yêu thú cũng không thấy!”
“Không lẽ toàn bộ yêu thú đã thực sự tới nơi sâu nhất kia?”
“Thật sự có Tế linh buông mình?”
Nghe được hoài nghỉ của Côn Ngô Mật Phi, Dao Trì cười kiêu ngạo:
“Tiểu Phi Phi à, ngay cả ngươi cũng nghỉ ngờ bổn đế sao?”
Côn Ngô Mật Phi không vui, hỏi vặn lại một câu: “Tiểu Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670532/chuong-4693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.