Chỉ còn lại Mộ lão cùng La Vân Phong ngơ ngác nhìn theo! “Ai có thể nói cho tôi biết, thằng nhãi đó rốt cuộc là ai không?”
Tốc độ của Hạ Nhược Tuyết rất nhanh, cô cứ điên cuồng lao thẳng về một hướng như vậy!
Diệp Bắc Minh vừa đuổi theo, vừa vội truyền âm: “Tiểu tháp, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"
“Ông có cảm nhận được thần niệm của Nhược Tuyết chưa? Tình trạng hiện tại của cô ấy thế nào?”
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp: “Nhóc con, xem ra trước mắt thần niệm của cô Hạ đã không còn tồn tại nữa rồi!”
“Mẹ kiếp!”
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng, hai mắt sậm màu máu: “Nhược Tuyết sẽ không xảy ra chuyện gì đâu! Dù phải trả giá thế nào, tôi cũng muốn cô ấy bình phục!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục im lặng!
Một lúc sau mới phun ra một câu: “Tuy nhiên vừa rồi cậu tiếp xúc với cô ấy gần như vậy thực sự quá nguy hiểm”.
“May mà trong người cậu có dòng khí hỗn độn, mặc dù sức mạnh ăn mòn của nước đen vô cùng đáng sợ nhưng nó vẫn không có cách nào làm ô nhiễm dòng khí hỗn độn cải”
Tròn một ngày một đêm!
Cuối cùng Hạ Nhược Tuyết cũng dừng lại trước một vùng nước tối tăm, không chút đắn đo nhảy vào trong đó!
"Nước đenl" Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi bàng hoàng thốt lên.
Hai người họ hiển nhiên đã được chứng kiến sự khủng khiếp của nước đen, hoàn toàn không dám tiến lên!
Diệp Bắc Minh dừng bước, nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670417/chuong-4578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.