“Hầu hết các gia tộc đều không xem trọng phụ nữ, cho dù đó có là thiên tài! Sau cùng, họ sẽ trở thành đồ phụ thuộc vào đàn ông!”
“Bề ngoài của cô có vẻ lạnh lùng, nhưng thực chất rất mạnh mẽ kiên cường!” “Cô là một cô gái mạnh mẽ, không muốn khuất phục bởi người khác!”
“Đồng thời, cô cũng là một cô gái có trái tim nhạy cảm, mong muốn được cha mẹ mình thừa nhận, đáng tiếc, chỉ vì cô là con gái mà luôn bị coi thường!”
“Cho dù cô có là thiên tài hay thiên kiêu chỉ nữ đi nữa! Trong mắt mọi người, cô vẫn phải gả đi!”
“Gả cho một thiên tài khác, hào quang trên người cô có nhiều thế nào, cũng sẽ không được người khác thừa nhận!”
“Thế nên, khi cô cố gắng nâng cao sức mạnh của bản thân, mọi người lại càng không hiểu nổi, một người phụ nữ như cô, sao phải liều mình đến vậy!”
“Cô bị gia đình hối ép gả cho người kia nhưng không đồng ý!” “Tại sao? Dựa vào cái gì chứ?”
Giọng nói của Diệp Bắc Minh trầm thấp, cuối cùng tức giận gầm lên: “Ai nói phụ nữ không bằng đàn ông?”
Câu nói cuối cùng của Diệp Bắc Minh. Như chạm vào phần mềm yếu nhất trong nội tâm của Côn Ngô Mật Phi. “Cậu... ha ha ha...”
Côn Ngô Mật Phi sớm đã lệ rơi đầy mặt, cười khổ nói: “Cha mẹ, hai người nhìn thấy không?”
“Người hiểu con nhất trên thế gian, vậy lại là một con kiến trong nhà tù này?” “Ha ha ha, đáng cười, thật đáng cười!”
Diệp Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670398/chuong-4559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.