Diệp Bắc Minh thở dài: “Ừm, không đến thì cũng không có cách nào khác”.
“Cũng không thể đơ mắt nhìn ông giết tộc nhân của người phụ nữ của tôi chứ?”
“Phượng Cửu, cậu ta chính là...” Ánh mắt Phượng Vương rơi trên người Diệp Bắc Minh.
Đồ ăn bị thối rữa xung quanh đã sớm được Phượng Cửu dọn dẹp sạch sẽ rồi.
Phượng Cửu đỏ mặt, khẽ gật đầu: “Phụ hoàng, anh ấy là Diệp Bắc Minh, là người đàn ông con đã chọn!”
“Được!” Phượng Vương nặng nề gật đầu. Trước tiên, không nói đến thực lực của Diệp Bắc Minh như thế nào.
Chỉ với hành dộng dám đến đây, trách nhiệm và dũng khí đó, đã hơn một đám người rồi.
“Mẹ nó! Ranh con, mày cũng xứng làm đàn ông của quận chủ Phượng Cửu à?”
“Dựa vào cái gì chứ?”
“Quận chủ Phượng Cửu xinh đẹp như vậy, mày có tư cách gì mà làm người đàn ông của cô ấy?”
Trong đám người, có một vài người của Ma tộc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh, ánh mắt đó như muốn ăn tươi nuốt sống anh.
Phụt! Diệp Bắc Minh trực tiếp ra tay, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục quét qua.
Hơn trăm người vừa mở miệng mỉa mai anh biến thành sương máu ngay tại chỗ.
Những người khác của Ma Tộc sợ hãi không ngừng lui về phía sau, kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh, không ngờ anh lại dám ra tay,
Hừt
Mười mấy người cảnh giới Thiên Tôn hậu kỳ của Đế Tộc lao ra, bao vây Diệp. Bắc Minh.
“Không được cử động!”
Diệp Bắc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670389/chuong-4550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.