Chương trước
Chương sau
Phượng Vương bất lực đành phải ngửa mặt lên trời hét lớn: "Xin lỗi Đế chủ! Là Phượng tộc tôi mưu đồ tạo phản, là tôi cấu kết với Huyền tộc!”

“Xin Đế chủ hãy tha thứ, xin tổ tiên Ma tộc tha thứ!”

“Phượng tộc tôi biết sai rồi, sẵn sàng chịu chết!!!”

“Vương thượng! Người đang nói vớ vẩn gì vậy?”

Mọi người trong Phượng tộc kinh ngạc trợn mắt.

Bọn họ đương nhiên không tin Phượng Vương sẽ tạo phản!

“Quả nhiên là do Phượng Vương phản loạn thất bại, bị Đế chủ mạnh mẽ trấn áp!

“Hừ! Phượng tộc đúng là đám lòng muông dạ thú, bao nhiêu năm qua chúng.

đã giành được bao nhiêu lợi ích rồi? Nhưng lại vẫn cấu kết với tàn dư của Huyền tộc để tạo phản!”

“Phượng tộc đúng là đáng chết!”

“Đúng là thứ ăn cây táo rào cây sung, tôi nhổ vào!”

Vô số trứng thối và rau cỏ nát đồng loạt ném về phía Phượng vương!

Thức ăn ôi thiu cơ hồ chôn vùi ông ấy!

Nhưng Phượng Vương vẫn cắn chặt răng, một dòng huyết lệ lăn dài xuống má.

Đế Ngao, Đế Cơ, Đế Trần cười ung dung xem kịch.

“Trần Nhi, chiêu này của con thật sự có tác dụng sao?", Đế Cơ nhìn con trai bên cạnh hỏi.

Đế Trần mặc mãng bào, nhưng lại ngồi trên ngai vàng của Ma hoàng! Ông ta gật đầu: “Mẫu hậu, con rất hiểu Diệp Bắc Minh!” “Tên tiểu tạp chủng này vô cùng quan tâm đến người xung quanh. Phượng

Cửu nay đã là người phụ nữ của hắn, vậy hắn chắc chắn sẽ không nhắm mắt làm ngơ với sự sống chết của Phượng tộc!”

Đế Cơ suy tư gật đầu!

Giây tiếp theo.

“Phụ hoàng!”

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Tiếp đó.

Một người phụ nữ mặc cung trang đỏ rực như lửa lao vụt tới như sao băng, quỳ xuống trước mặt Phượng Vương, những ngón tay mảnh khảnh điên cuồng gạt bỏ đống đồ ăn hôi thối xuống.

Hàng chục cường giả của Đế tộc sầm mặt chuẩn bị tiến lên!

“Dừng tay!”

Đế Ngao lắc đầu.

Mấy chục cường giả Đế tộc lúc này mới dừng lại bước chân, không ngăn cản hành động của Phượng Cửu!

“Mẫu hậu, người xem, không phải người tới rồi đó sao?”, khóe miệng Đế Trần hiện lên một tia trêu chọc.


Ngay lập tức. Tất cả nhường ra một con đường, để mặc Diệp Bắc Minh đi qua!

Ánh mắt Đế Ngao âm trầm, như móc câu nhìn Diệp Bắc Minh chòng chọc: “Tên tiểu tạp chủng này đúng là dám tới thật!”

Đế Trần cười đầy kiêu ngạo: “Diệp Bắc Minh, chúng ta cuối cùng cũng gặp mặt!"

“Đúng là khiến người ta phải bất ngờ mà, mày vậy mà thực sự dám tới, xem ra tao không nhìn lầm mày!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.