Diệp Bắc Minh vừa hay xuất hiện có lẽ sẽ dẫn dắt Phượng tộc lên tầng cao mới!
Cô ta thừa nhận việc mang anh tới Loan Phượng Các quả thực có chút ý tứ riêng trong đó.
Nhưng...cô ta tuyệt đối không phải loại người tùy tiện đó!!!
Nhưng tất cả những điều này lại không có cách nào giải thích được! “Diệp Bắc Minh, tôi hận anh!”
Phượng Cửu dậm chân giận dữ.
Sau đó giơ tay cắt một đường xuống cổ tay, để lại một bình tinh huyết ném về phía Diệp Bắc Minh, rồi chạy thẳng về phía sâu trong Loan Phượng Các.
Diệp Bắc Minh tóm lấy tinh huyết của Phượng Cửu, không chút khách sáo cất đi!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười khúc khích: "Nhóc con, hình như cậu làm tan nát trái tim cô ấy rồi đó, cô nhóc này rất đẹp mài”
Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: “Liên quan gì tới tôi, xinh đẹp có thể mài ra cơm ăn sao?”
“Tôi cảm thấy người phụ nữ này có vấn đề về thần kinh, tùy ý đưa tôi đến đây, không lẽ tôi là loại người tùy tiện đó à?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục phàn nàn: “Tôi còn chưa đủ hiểu rõ cậu à? Lúc mà cậu buông mình căn bản không còn là người nữa!”
Diệp Bắc Minh: “...” “Thôi quên đi!” Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Anh còn đang bận băn khoăn nếu đột phá cảnh giới Ngộ Đạo, phải chăng có thể tiến vào Hợp Đạo?
Sau khi cố gắng nửa ngày rốt cuộc vẫn trắng tay!
Đôi mày lưỡi mác của anh nhíu chặt một chỗ: “Lại đụng phải nút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670364/chuong-4525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.