Bên ngoài sơn môn của Thương Khung Kiếm Tông, có ít nhất hàng trăm người đang bí mật theo dõi.
Anh quay đầu lại nhìn: “Nhược Tuyết, Hoàng Nhi, anh đi đây!”
“Cô Hướng, Hoàng Nhi và cô Lục xin phiền cô, đợi tôi dụ mấy người kia rời đi, muộn một chút cô hãy xuất phát!”
Đột nhiên.
Diệp Bắc Minh dùng truyền âm truyền tin cho mấy người: “Đúng rồi, nếu sau này nghe thấy tin anh chết, không cần đau buồn!”
“Mọi người yên tâm, anh sẽ không chết đâu!” “Hả?” Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi, Hướng Ly Ly ba người đều ngây ra.
Hạ Nhược Tuyết cười nhạt: “Em biết rồi, chồng muốn giả chết, ve sầu thoát xác đúng không?”
“Thông minh!”
Diệp Bắc Minh gật đầu, chỉ về một hướng rồi nhanh chóng rời đi.
“Diệp Bắc Minh rời đi rồi? Chúng ta có nên đi theo không?”
“Nói nhảm, đương nhiên là theo rồi!”
“Nhưng mấy người phụ nữ kia thì sao?”
“Ngươi là đồ ngốc sao? Dị Hỏa và công thức Quy Linh Đan đều nằm trên người Diệp Bắc Minh, mấy người phụ nữ đó bắt được thì tốt, nếu biết được tung
tích của Diệp Bắc Minh thì cần đám người đó làm gì?”, người đàn ông cầm đầu chửi rủa, sau đó nhanh chóng lao theo phía sau Diệp Bắc Minh.
Đồng thời cùng lúc đó.
Tin tức Diệp Bắc Minh rời khỏi Thương Khung Kiếm Tông đã truyền tới tất cả các thế lực lớn.
“Rời đi sớm như vậy sao?”
“Thương Khung Kiếm Tông cũng không ngốc, không dám đắc tội chúng ta!”
“Vậy còn đợi gì nữa? Bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670310/chuong-4471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.