Uông Hoàn Vũ quay đầu nhìn sang, chỉ thấy một người trung niên mặc mãng bào cùng một ông lão cụt một tay đang đứng trước mặt hàng trăm cường giả Luân Hồi Tông.
Cả hai đều ở cảnh giới Đạo Tôn trung kỳ.
Hơn chục Đạo Tổ cùng hàng trăm Đạo Quân!
“Sư phụ, phải làm thế nào đây?”
Nghê Hoàng hoảng sợ hỏi.
Thiên Cơ lão nhân liếc Diệp Bắc Minh một cái rồi lắc đầu: “Đừng sốt ruột, tùy cơ ứng biến là được!”
Giọng nói của Uông Hoàn Vũ vang lên: "Hai vị tiền bối, tên tiểu súc sinh này là kẻ thù của tôi”.
"Mặc kệ hôm nay có chuyện gì xảy ra, tôi cũng phải áp giải hắn về gia tộc Tử Kim Hoa, khiến hắn muôn đời vạn kiếp không trở mình được!”
“Xin hai vị tiền bối hãy nể mặt tôi, đợi ngày khác tôi nhất định sế tới Luân Hồi Tông tỏ lòng thành kính!"
Gã đàn ông mặc mãng bào tỏ vẻ khinh thường: "Gia tộc Tử Kim Hoa không có bất kỳ thể diện nào trước mặt Luân Hồi Tông!”
“Người này Luân Hồi Tông chúng ta muốn chắc rồi!”
"Cho các người thời gian mười hơi thở, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của chúng tai”
“Ông!” Trong mắt Uông Hoàn Vũ xẹt qua một tia phẫn hận.
Nhìn thấy người đàn ông mặc mãng bào nở nụ cười khinh miệt, được, hảo hán không ăn thiệt trước mắt.
Uông Hoàn Vũ chỉ đành lạnh giọng hạ lệnh: “Chúng ta đi!”
Đợi khi người của Uông Hoàn Vũ rời khỏi, gã đàn ông mặc mãng bào mới hạ mi nhìn xuống!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670285/chuong-4446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.