Chương trước
Chương sau
Diệp Bắc Minh hét lên: "Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, cắn xé đi!”

Một luồng lực lượng chiếm đoạt lập tức ập tới!

Hộ thể của ông lão xương khô biến mất, mà quầng sáng bao bọc kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lại đỏ tươi thêm ba phần!

Sắc mặt Uông Hoàn Vũ co rúm lại.

Hắn không chút do dự lấy ra một tấm la bàn khắc đầy phù văn!

Dứt khoát phun một ngụm máu lên trên đó!

“Tổ tiên Uông gia ban phúc, dùng máu của ta, xé nát không gian!"

Uông Hoàn Vũ gần như hét lên khi thốt ra câu này.

Hư không chấn động, mở ra một cái lỗ!

Uông Hoàn Vũ kéo lê cơ thể tàn tạ, nhếch nhác lao vào bên trong, biến mất. Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Chạy nhanh như vậy làm gì?”

Hỗn Độn Long Tộc cùng Đế Nữ Các đều giật giật khóe miệng!

Không chạy thì chờ chết à? Cảnh giới Đạo Tôn hậu kỳ vậy mà cũng bị Diệp Bắc Minh chém chết trong phép tắc lĩnh vực, thực sự quá khủng bố!

“Các người cũng muốn dị hỏa của tôi sao?” Diệp Bắc Minh ngoảnh đầu lại hỏi.

Ánh mắt anh khóa chặt mấy người Long Chiến Vũ, Tiểu Long Nữ cùng thần nữ Thần Hi.

Hàng chục ông già đầu rồng mình người lập tức bước ra đứng chắn trước mặt Long Chiến Vũ cùng Tiểu Long Nữ, trong ánh mắt không giấu nổi sự kinh

hoàng!

Long Chiến Vũ vô cùng bình tĩnh đáp: “Nếu tôi nói là mình tới chỉ để góp vui anh có tin không?”

“Anh.” Tiểu Long Nữ che miệng thốt lên.

Anh trai của cô ta trước nay chưa từng cúi đầu với bất kỳ người nào, không ngờ giờ lại khuất phục trước mặt Diệp Bắc Minh.

“Còn cô thì sao?” Diệp Bắc Minh quét mắt liếc đám người Đế Nữ Các một lượt.

Thần Hi cười khúc khích: “Ha ha ha, chúng tôi tới là để mời anh Diệp tới Đế Nữ Các làm khách thôi”.

"Không có hứng thú!"

Diệp Bắc Minh không quan tâm tới họ nữa mà sải chân đi thẳng ra ngoài phủ đệ của người bảo vệ.

“Anh Diệp, anh vẫn ổn chứ?”

Mấy người Thiên Cơ lão nhân nhìn thấy Diệp Bắc Minh xuất hiện thì vội vàng chạy tới.

Vừa rồi khi đội quân hùng hậu của gia tộc Tử Kim Hoa bủa vây, họ căn bản không có tư cách ở lại khu vực lân cận.

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Sư phụ, con không sao”.

Hướng Ly Ly nói: “Anh Diệp, vừa rồi tôi nghe họ nói thế lực của gia tộc Tử Kim Hoa gì đó tại Bắc Hải vô cùng đáng sợ, có thể xếp ở mười vị trí đầu ở toàn bộ biển Hỗn Độn đó!”

“Anh không sao thì tốt quá rồi”.


Thiên Cơ lão nhân cau mày: “Con không giao ra hai thứ đó mà đám người kia cũng thả con ra à?”

“Giết hết bọn họ không phải là có thể rời đi rồi hay sao?” Diệp Bắc Minh thản nhiên nói.

“Cái gì?”

Thiên Cơ lão nhân xém chút nhảy dựng lên!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.